Nửa giờ sau, cánh tay Dương Quan Quan đã khôi phục về như lúc ban đầu.
“Thứ tôi dùng chính là hoá kình, kình lực theo kim châm đi vào huyệt vị của cô, truyền đến tủy xương ở trong cùng, khi tủy xương hoạt động thì ứ máu cũng rất nhanh tan ra." Tề Đẳng Nhàn giải thích.
"Thì ra là như vậy... Chỉ là, anh nói những thứ này với tôi có hơi sớm, tôi sẽ từ từ tiến bộ!" Dương Quan Quan tự tin nói.
Tề Đẳng Nhàn nhìn cô ta thay đổi từ trong ra ngoài, trong lòng cảm thấy có chút vui mừng, cũng có chút xúc động, giống như là một đại sư đang điêu khắc một khối gỗ mục, rồi dần dần đem khúc gỗ mục này điêu khắc thành một tác phẩm nghệ thuật.
Cho nên Tề Đẳng Nhàn cũng càng muốn nắm chặt cô ta trong tay, hắn đã vất vả lắm mới có thể bồi dưỡng được một cô gái ưu tú như vậy, sao có thể để cho mấy lão khác chiếm tiện nghi chứ!
"Hôm nay cô không cần luyện tập thêm nữa, trở về tự ngẫm lại kinh nghiệm thực chiến của chính mình, ngày mai ở nhà nghỉ ngơi cho tốt, ngày mốt tiếp tục." Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt nói.
Dương Quan Quan định trả lời, bỗng nhiên cô ta nhớ tới cái gì đó, sắc mặt trở nên khó coi: "Tôi đánh chết người kia, tướng chết có khó coi lắm không?"
Tề Đẳng Nhàn nói: "Không cần đặt gánh nặng tâm lý, đây là cô đang hành hiệp trượng nghĩa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3699636/chuong-458.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.