Đối với Từ Ngạo Tuyết mà nói, Tề Đẳng Nhàn chắc chắn là một kẻ cặn bã, đáng giận hơn chính là cô ta không thể nào làm cứng trước tên cặn bã này được.
Hơn nữa, trước khi mọi chuyện được giải quyết, cô ta vẫn phải dựa vào hắn.
“Sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày anh rơi vào tay tôi, tôi sẽ băm anh thành trăm vạn mảnh!” Sau khi Tề Đẳng Nhàn bỏ đi, ánh mắt Từ Ngạo Tuyết tràn đầy lửa giận, vẻ mặt càng lúc càng cay nghiệt.
Cô ta không phải một cô gái bình thường, chỉ gặp chút khó khăn đã không thể gượng dậy nổi, mà lại càng có thêm ý chí chiến đấu, duy trì sự kiêu ngạo của mình như khi trước.
Tề Đẳng Nhàn gọi cho Hướng Đông Tinh một cuộc điện thoại, hắn nói: “Tạm buông tha cho tập đoàn Từ thị đi, nếu cứ thầu hết thì chúng ta cũng chẳng được nhiều lợi lộc, ngược lại còn phải chịu phiền phức.”
Hướng Đông Tinh lại nhàn nhạt đáp: “Xem ra Từ Ngạo Tuyết đã đi tìm anh.”
Tề Đẳng Nhàn nói: “Sao cô lại thông minh như vậy?”
Hướng Đông Tinh nói: “Nhất định anh đã để lại cho anh ta ấn tượng khó phai.”
Tề Đẳng Nhàn cảm thấy phụ nữ quá thông minh cũng chưa chắc là một chuyện tốt, cứ như Hướng Đông Tinh vậy, lúc nào cũng có thể phân tích được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3699615/chuong-437.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.