Tề Vân Phong không ở lại lâu, sau khi nói xong chính sự còn dặn dò Tề Đẳng Nhàn phải cẩn thận thêm vài lần, sau đó mới rời khỏi toà nhà của Tianlai Capital.
Sau khi ra ngoài cửa, ông ta lấy điện thoại di động gọi cho Từ Ngạo Tuyết, lạnh lùng nói: "Từ tổng, cô tự xem mà làm đi, thẳng oắt này không hề nể mặt tôi!”
Từ Ngạo Tuyết sửng sốt, không hài lòng nói: “Ngay cả đại ca anh mà anh ta cũng không nể mặt sao?”
Tề Vân Phong cười lạnh một tiếng, chế nhạo: "Năm đó cậu ta bị trục xuất khỏi Đế Đô, trong lòng mang oán hận, làm sao còn có thể nhận tôi là đại ca nữa? Còn suýt đánh tôi một trận kia kìa!”
“Từ tổng cô muốn xử lí cậu ta như nào thì làm như vậy đi, nhất định phải khiến tổn thất của chúng ta ở mức thấp nhất!”
"Tôi ở bên này đã cố gắng hết sức rồi."
Từ Ngạo Tuyết đáp: "Được, tôi đã biết, làm phiền Tề tiên sinh rồi.”
Tề Vân Phong thẳng tay cúp điện thoại, sau đó như có điều gì suy nghĩ quay đầu lại nhìn tòa nhà của Tianlai Capital.
Ông ta vẫn cảm thấy hơi lo lắng cho Tề Đẳng Nhàn, dù sao thì ông ta cũng không biết rõ những năm gần đây Tề Đẳng Nhàn đã trưởng thành đến mức nào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3699581/chuong-400.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.