Chương trước
Chương sau
Dương Lệnh Quang tức giận ngút ngàn, đang tính lên tiếng.  

             Ngay lúc này, Bogdanov đi vào giữa hội trường.  

             "Bogdanov tiên sinh!" sau khi Shevchenko nhìn thấy cậu ta, vội vàng khom lưng.  

             "Ngại quá, tôi tới hơi trễ, do đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại khá quan trọng." Bogdanov cười xin lỗi.  

             Shevchenko nói "Bogdanov tiên sinh tới vừa đúng lúc, tên điên dám đả thương thư ký của ngài sắp bị chính phủ tỉnh trừng trị rồi!"  

             Sau khi Bogdanov nghe thấy lời này, không khỏi giật mình.  

             Shevchenko nói "Tên điên kia kiêu ngạo vô cùng, căn bản không để người của Tuyết Quốc chúng ta vào mắt, không những đả thương thư ký của ngài, mà còn đả thương cả tôi!"  

             Khi nói chuyện, anh ta duỗi tay chỉ vào gương mặt của mình, một bên má sưng đỏ, trông cực kỳ khó coi.  

             Bogdanov nhìn thoáng qua khuôn mặt của Shevchenko, lại lần nữa giật mình!  

             "Người dám cả gan làm loạn như vậy, dám không để người của Tuyết Quốc chúng ta vào mắt cần phải dạy dỗ thật đàng hoàng mới được!" Shevchenko nói ra lời lẽ chính đáng.  

             Từ Ngạo Tuyết đứng ở một bên cười nói với Bogdanov "Bogdanov tiên sinh, ngài cứ yên tâm, chính phủ tỉnh Đông Hải chúng ta chắc chắn sẽ xử lý nghiêm minh chuyện này!"  

             Dương Lệnh Quang cũng vội vàng tỏ thái độ, trầm giọng nói "Bogdanov tiên sinh, chúng ta tuyệt đối sẽ xử trí thật nghiêm chuyện này, xin ngài yên tâm."  

             Shevchenko quay đầu mỉm cười khinh thường nhìn Tề Đẳng Nhân, nói "Hiện tại, còn không lập tức quỳ xuống?"  

             "Có lẽ, nếu anh chịu quỳ xuống nghiêm túc thừa nhận sai lầm của mình, xin lỗi chúng tôi."  

             "Chỉ còn một con đường cuối cùng, nếu còn dám chống lại, chỉ có một con đường chết!"  

             Nói xong lời này, anh ta quay qua cười nói với đối Bogdanov "Tên này còn khoác lác về việc sẽ nhận được khoản đầu tư hàng tỷ đô la của tập đoàn quốc tế Phi Tuyết, quả thực coi mọi người như tên ngốc! Hắn đả thương thư ký của ngài, sao ngài có thể còn đầu tư cho hắn chứ?"  

             Một bên Tề Đẳng Nhân không khỏi nở nụ cười, nói với Bogdanov "Sao cậu không nói vài câu thử xem?"  

             Khuôn mặt Bogdanov tối sầm, quay đầu giơ tay tát mạnh một cái lên mặt Shevchenko!  

             Shevchenko hét lên một tiếng, trực tiếp bị đánh cho ngã ngồi trên mặt đất Bogdanov, anh ta đau đớn che lại gương mặt của mình, hoảng sợ nói "Bogdanov tiên sinh, ngài sao lại……"  

             "Quá nhẹ!" Tề Đẳng Nhân cười với Bogdanov.  

             Sau đó, hắn nhấc chân, đá vào Shevchenko đang ngồi trên mặt đất.  

             Một đá này, trực tiếp đá bay Shevchenko xa ra mấy mét, đập vào vách tường một tiếng "phanh", đau đến mức anh ta suýt nữa thì ngất.  

             Hiện trường nháy mắt lặng ngắt như tờ, không ai nói chuyện!  

             Chuyện này rốt cuộc là chuyện như thế nào? Vì sao Bogdanov lại ra tay với Shevchenko? Tề Đẳng Nhân còn to gan hơn, đá anh ta một cú trên mặt đất.  

             "Tề tiên sinh, thật là ngại quá, không nghĩ tới con chó này lại không biết tốt xấu như vậy, ngay cả anh cũng dám đắc tội." Bogdanov hơi khom lưng với Tề Đẳng Nhân, bất mãn nói.  

             "Không có gì." Tề Đẳng Nhân nhàn nhạt nói.  

             Mọi người nghe được những lời này của Bogdanov, lại nhìn đến thái độ cung kính cậu ta đối Tề Đẳng Nhân, mọi người đều không tránh khỏi kinh ngạc!  

             Đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Tề Đẳng Nhân không phải đã đắc tội Bogdanov sao? Không phải hắn đả thương thư ký của cậu ta sao?  

             Hiện tại là như thế nào, sao Bogdanov lại có thái độ như vậy? Sao lại tôn kính với hắn như vậy?!  

             Một đám người họ đầu óc ong ong, nhất thời không còn tỉnh táo.  

             Từ Ngạo Tuyết cũng chết lặng với tình cảnh hiện tại, mọi chuyện xảy ra từ sau khi Bogdanov xuất hiện hoàn toàn không nằm trong phán đoán của cô ta.  

             Hướng Đông Tình nhún vai với Dương Quan Quan, nhẹ nhàng nói "Hiện tại cô thấy rồi chứ, căn bản không cần lo lắng gì cho cái tên đó."  

             Dương Quan Quan ngạc nhiên, sau đó gật đầu, cười khổ nói "Hướng tổng đúng là thần cơ diệu toán, liệu sự như thần."  

             Kiều Thu Mộng chỉ có thể âm thầm thở dài trong lòng, quả nhiên là như thế, mỗi khi đến thời khắc mấu chốt, Tề Đẳng Nhân luôn có thể xoay mình.  

             "Shevchenko, xem ra ngươi thật sự quá kiêu căng, thật là có mắt như mù, người nào cũng dám đắc tội!" Bogdanov nhìn Shevchenko, cười lạnh nói.  

             "Bogdanov tiên sinh, tôi……" khóe miệng Shevchenko chảy ra máu, vẻ mặt tràn đầy sợ hãi, không biết nên nói cái gì.  

             Bogdanov nhàn nhạt nói "Lần này tôi đến Hoa Quốc, thật ra là được tập đoàn Hướng thị mời tới, chuẩn bị đầu tư 1 tỷ đô la Mỹ để mở công ty, xây dựng tại nhà máy tại tỉnh Đông Hải. Nhưng hình như chính phủ tỉnh có vẻ như có chút không hài lòng về Tề tiên sinh thì phải? Tôi không biết có nên suy xét lại chuyện này hay không?"  

             Dương Lệnh Quang hồi thần lại một chút, nói "Bogdanov tiên sinh, chúng ta cũng không có bất kỳ điều gì không hài lòng đối với Tề tiên sinh cả……"  

             Tất cả mọi người đều không thể hiểu nổi, Tề Đẳng Nhân rõ ràng đã đắc tội Bogdanov, nhưng hiện tại Bogdanov lại ngược lại bảo vệ hắn, quả thực làm người cảm thấy không thể tưởng tượng được!  

             "Tề tiên sinh, anh cảm thấy như thế nào?" Bogdanov hỏi Tề Đẳng Nhân.  

             Tề Đẳng Nhân mỉm cười nói chuyện với Dương Lệnh Quang "Tôi giúp Bogdanov dạy dỗ chó của cậu ta, chủ tịch Dương hẳn là không có gì ý kiến chứ?"  

             Dương Lệnh Quang ho khan một tiếng, có chút xấu hổ, nói "Tôi đương nhiên không có ý kiến gì."  

             "Phải không? Thật không hiểu nổi vừa rồi mọi người kích động như vậy làm gì? Tôi chẳng qua chỉ là dạy dỗ một con chó mà thôi." Tề Đẳng Nhân khinh thường nói.  

             Mọi người ở ngay tại hiện trường đều mặt đỏ tai hồng, mới vừa rồi bọn họ sôi nổi đứng về phía Shevchenko, kết quả, hiện tại Bogdanov tới, hắn càng ngông cuồng hơn, chà đạp Shevchenko như cứt chó cũng không bằng.  

             Shevchenko giật mình một cái, vội vàng nói "Bogdanov tiên sinh, tôi cũng nhận được lời mời của tập đoàn Hướng thị, đến đây đầu tư kiến xưởng!"  

             Sau khi Từ Ngạo Tuyết nghe được lời này, đầu óc như muốn nổ tung!  

             "Chủ tịch Dương, tôi muốn đầu tư 1 tỷ đô la mỹ mở công ty tại tỉnh Đông Hải, xây dựng nhà máy, còn xin ngài cho tôi một ít chính sách hậu đãi và ưu đãi." Bogdanov phớt lờ Shevchenko, nhẹ nhàng nói với Dương Lệnh Quang.  


             Dương Lệnh Quang không nói hai lời, vung tay lên, nói "Không thành vấn đề, dự án xây dựng công trình cảng nước sâu lần này lấy tập đoàn Hướng thị làm chủ đạo, ưu tiên 70% quyền hạn!"  

             Đám người tại hiện trường giật mình, 70%, tức là 50 tỷ!  

             Vốn tưởng rằng Từ Ngạo Tuyết đã nắm chắc thắng lợi, nhưng nào có nghĩ đến, nửa đường lại nhảy ra một Bogdanov, thậm chí Shevchenko vốn là cô ta mời đến, cũng đảo ngược lại địa vị ở ngay thời khắc mấu chốt này!  

             Giờ thì hay rồi, Tập đoàn Từ thị dùng giỏ tre múc nước thành công dã tràng, thậm chí còn may áo cưới cho tập đoàn Hướng thị, quả thực làm người dở khóc dở cười.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.