Chương trước
Chương sau
Loại thái độ này của Tề Đẳng Nhàn thật đúng là khiến Từ Ngạo Tuyết rất tức giận.  

             Ở trước mặt cô ta cơ bản đều là người “Cười nói đều là bậc thông thái bác học, qua lại chẳng phải đám vô lại, ít học”, cô ta chưa bao giờ gặp qua loại tiểu nhân thô bỉ không chịu nổi như Tề Đẳng Nhàn.  

             Còn uy hiếp đè cô ta xuống đất đánh một trận?!  

             Có điều, Hướng Đông Tình đã nắm bắt đủ lượng thông tin trong lời nói của Tề Đẳng Nhàn, Từ Ngạo Tuyết đã lên kế hoạch đối phó tập đoàn Hướng thị, hơn nữa, cuối cùng chỉ sợ Ngọc Tiểu Long cũng sẽ nhúng tay vào!  

             Ngọc Tiểu Long quyền thế kinh người, bối cảnh gia đình cũng kinh người, nếu Ngọc gia tham dự vào, như vậy, trận chiến này, không cần đánh, có thể trực tiếp đầu hàng nhận thua.  

             “Được, tôi đây chờ xem anh làm thế nào khiến chúng tôi há hốc miệng! Để cho tôi kiến thức một chút, một giám ngục nho nhỏ như anh, làm thế nào có thể lật trời!” Từ Ngạo Tuyết nghiến răng nghiến lợi nói, không để ý tới dáng vẻ hiện tại của mình.  

             "Nếu không muốn tổn thất mấy trăm tỷ thì nên thành thành thật thật cút về Đế Đô của cô đi. Tập đoàn Hướng thị, tôi bao che, cô dám đưa tay ra, vậy phải chuẩn bị tốt kết cục tay bị cắt đứt!” Vẻ mặt Tề Đẳng Nhàn lạnh lùng, dường như đang trình bày một sự thật.  

             Nếu lời này là do một nhân vật lớn một phương nói ra, có lẽ còn có tác dụng chấn nhiếp, làm cho người ta cảm khái người này khí phách phi phàm.  

             Thế nhưng, lời này lại được nói ra từ miệng Tề Đẳng Nhàn thì liền rước lấy không ít tiếng nhạo báng.  

             “Anh ta nghĩ anh ta là ai? Tập đoàn Từ thị là doanh nghiệp Đế Đô, tài sản mấy chục tỷ, anh ta nói chuyện với Từ tổng như vậy sao? ”  

             “Ha ha, tập đoàn Hướng thị hiện tại ứng phó với một cái tập đoàn Hổ Môn cũng đã luống cuống tay chân, tên này châm ngòi cuộc chiến, lại đi trêu chọc tập đoàn Từ thị, đây là muốn làm cho tập đoàn Hướng thị tai ương ngập đầu nha!”  

             "Chắc bây giờ trong lòng Hướng tổng là đang hối hận vì dẫn anh ta vào trong tập đoàn, người này quá biết gây họa, ngay cả Từ tổng và Ngọc tướng quân cũng dám nói hi hi, quả thực là một tên liều mạng!"  

             Hướng Đông Tình khoát tay áo, nói, "Được rồi, mọi người buông ân oán xuống, nói ít hơn hai câu đi, dù sao hôm nay cũng là một ngày đáng để vui vẻ! ”  

             Sau khi nói xong lời này, cô ấy trực tiếp kéo Tề Đẳng Nhàn sang một bên, sắc mặt hơi đen lại.  

             “Anh có biết anh đang nói cái gì không? Những lời này của anh, tất nhiên sẽ đả kích giá cổ phiếu của tập đoàn Hướng thị, bây giờ tôi thực sự nghi ngờ, anh có phải là người nằm vùng của tập đoàn Hổ Môn hay không.” Hướng Đông Tình giận dữ chất vấn.  

             “Những lời tôi nói đều là nói thật.” Tề Đẳng Nhàn thản nhiên nói.  

             “Tôi biết, nhưng bây giờ tất cả mọi người còn chưa làm rõ triệt để tình hình mà anh đã tiết lộ sớm nhiều tin tức như vậy, bây giờ mọi người đều biết tập đoàn Từ thị và tập đoàn Hổ Môn cùng nhau ra tay với tập đoàn Hướng Thị, ngay cả Ngọc Tiểu Long cũng sẽ tham dự, sao các cổ đông nắm giữ cổ phiếu tập đoàn Hướng Thị có thể ngồi yên được?” Hướng Đông Tình liên tục nhíu mày, vô cùng bất mãn.  

             Tề Đẳng Nhàn cười cười, nói, “Cô tổn thất bao nhiêu thì tôi sẽ bù vào tất cả, tôi đã đồng ý với ông Hướng sẽ chăm sóc cô thật tốt.”  

             “Hơn nữa, Ngọc Tiểu Long gia nhập thì như thế nào? Nội bộ Ngọc gia cũng không phải là đoàn kết hòa thuận, chỉ cần có thể đánh tan đợt thế công đầu tiên của bọn họ, tất cả nguy cơ, cũng sẽ dễ dàng giải quyết.”  

             “Cô lo lắng vấn đề tài chính, không cần lúc nào cũng để ở trong lòng, tôi sẽ giải quyết giúp cô.”  

             Hướng Đông Tình không khỏi á khẩu, cũng không biết người này rốt cuộc là tự tin quá mức, hay là thật sự có sức mạnh như vậy.  

             Vương Hổ cười với Từ Ngạo Tuyết, nói, “Vị Tề tiên sinh này thật đúng là không coi ai ra gì, chẳng lẽ Từ tổng định nhịn anh ta?”  

             “Tại sao phải cạnh tranh với loại ăn mày này? Đợi đến khi tòa nhà của tập đoàn Hướng thị sụp đổ, hắn tự nhiên sẽ biết mình ngu xuẩn cỡ nào.” Từ Ngạo Tuyết lạnh lùng đáp lại.  

             “Có đạo lý!” Vương Hổ lại cười.  

             Hướng Đông Tình mời hai chuyên gia tài chính hàng đầu KimMi và Kent tới là vì thị uy với tập đoàn Hổ Môn, mà lần này ông ta lặng yên không một tiếng động mời Từ Ngạo Tuyết xuất hiện tại yến hội này, đồng dạng cũng là đang thị uy.  

             Trận chiến này, nhất định là Thái Sơn ép trứng, chẳng qua là nhìn xem thủ đoạn của ai lợi hại hơn, có thể kiếm được nhiều lợi ích khi tập đoàn Hướng thị sụp đổ.  

             Yến hội kết thúc, Từ Ngạo Tuyết trở lại biệt thự của Ngọc Tiểu Long ở Vân Đỉnh sơn trang.  

             “Đoán xem hôm nay tớ đã gặp ai ở bữa tiệc?” Từ Ngạo Tuyết nói với Ngọc Tiểu Long.  

             “Tề Đẳng Nhàn đúng không?” Ngọc Tiểu Long trực tiếp nói.  

             “Làm sao cậu biết?!” Từ Ngạo Tuyết chờ mong nhìn biểu tình kinh ngạc của Ngọc Tiểu Long, ngược lại mình lại kinh ngạc trước.  

             Ngọc Tiểu Long thản nhiên nói, “Cũng chỉ có anh ta mới có thể khiến cậu hưng trí bừng bừng như vậy tới tìm tớ nói chuyện này.”  

             Từ Ngạo Tuyết gật gật đầu, sau đó cười lạnh, nói, "Cậu có biết Tề Đẳng Nhàn ở trên yến hội nói ra mấy lời nói ngông cuồng như thế nào không? Có muốn tớ nói tới cho cậu nghe một chút hay không..."  

             Ngọc Tiểu Long từ trong miệng Từ Ngạo Tuyết biết được tình huống trên yến hội, không khỏi khẽ lắc đầu.  

             “Vô năng cuồng nộ, đại khái cũng chỉ có như vậy!” Ngọc Tiểu Long bất đắc dĩ nói.  

             “Khẩu khí của anh ta không nhỏ, nói muốn cắt tay ta, đánh mặt cậu!” Từ Ngạo Tuyết liên tục cười lạnh, vô cùng khinh thường.  

             Ngọc Tiểu Long lắc đầu, nói, “Chúng ta căn bản không phải là người của một thế giới, sao có thể đánh bại mặt tớ được? ”  

             “Luận tài quyền, anh ta không giúp được tập đoàn Hướng thị cái gì, thậm chí anh ta cũng căn bản không đáng nhắc tới.”  

             “Luận vũ lực? Anh ta có lẽ có chút vũ lực đi, nhưng so sánh với ta, dường như hèn mọn như bụi…”  

             "Hiện tại xem ra, đúng là những hành động lúc trước tớ làm có hơi quá đáng, xé hôn thư ở trước mặt anh ta, ít nhiều cũng đã đả kích nghiêm trọng lòng tự trọng của anh ta.”  

          Từ Ngạo Tuyết nói, “Tề Đẳng Nhàn anh ta là cái thá gì, cũng đáng để cậu suy nghĩ nghiêm túc cho hắn sao? Xé rách hôn thư trước mắt anh ta là chuyện rất bình thường, dù sao sự khác biệt giữa hai người quá lớn, cậu làm như vậy, ngược lại có thể khiến anh ta không ôm bất kỳ hy vọng nào. Nếu không, vẫn quấn chặt lấy nhau, chỉ sợ cậu cũng sẽ đau đầu đúng không? ”  

             "Có đạo lý, thân phận địa vị của anh ta dù sao cũng quá hèn mọn, nếu không làm như vậy, anh ta thật đúng là có thể không từ bỏ ý định dây dưa với tớ." Sắc mặt Ngọc Tiểu Long bình thường nói.  

             Từ Ngạo Tuyết cười nói, "Anh ta nói trong yến hội như vậy, cậu dự định làm như thế nào? ”  

             Ngọc Tiểu Long liền nói, "Hết thảy tiến hành như thường là được, cậu làm chuyện của cậu, đợi khi nào gặp phải khó khăn, tớ sẽ ra mặt. Về phần Tề Đẳng Nhàn, cậu không cần để ý anh ta, ở trong trận chiến này, anh ta không lật nổi sóng gió gì đâu ..."  

             Nói đến đây, Ngọc Tiểu Long nhịn không được lắc đầu, lúc trước cô có hơi hổ thẹn về chuyện xé hôn thư, nhưng bây giờ, một chút cũng không có.  

             Câu trả lời của Ngọc Tiểu Long nằm trong dự liệu của Từ Ngạo Tuyết, thật đúng là Tề Đẳng Nhàn không lật nổi sóng gió gì, chẳng qua là nói chuyện cuồng vọng khó nghe một chút, mình cần gì phải để ý một nhân vật nhỏ như vậy đúng không?  

             Lúc này, Ngọc Tiểu Long nghe thấy tiếng động cơ của chiếc xe thể thao xẹt qua, giương mắt lên liền nhìn thấy một chiếc xe thể thao đang chạy như bay trên con đường quanh co đến đỉnh núi Vân Đỉnh.  


             Sau khi nói xong lời này, Ngọc Tiểu Long ra cửa, đi thẳng lên trên ngọn núi.  

             “Người trên đỉnh núi Vân Đỉnh là ai?” Từ Ngạo Tuyết quay đầu hướng long á nam hỏi.  

             “Là tiên sinh Sở Vô Đạo, tiểu thư muốn gặp anh ấy.” Long Á Nam nghiêm túc trả lời.  

             Từ Ngạo Tuyết lắp bắp kinh hãi, kinh ngạc nói, “Thế mà lại là anh ấy, nhân vật truyền kỳ kia…”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.