Chương trước
Chương sau
 Liễu Tông Nham Toái là đại tông sư của nước Kiệt Bành, võ công vô cùng cao cường nên tất nhiên là khí chất cũng không thể tầm thường được.  

 

 

“Hội Huyền Dương chúng tôi đã bao trọn trường đua ngựa này rồi, nếu như không còn việc gì nữa gì các người có thể cút đi rồi!” Kamiyama Yui nói với vẻ mặt lạnh lùng và nghiêm nghị.  

 

“À... đúng rồi, quên không nói với Lý đại công chúa.”  

 

“Hội Huyền Dương chúng tôi chắc chắn sẽ lấy được phần lớn cổ phần của Tàu thuyền Lôi thị, cô vẫn nên mau chóng quay về nhà tắm rửa và đi ngủ đi!”  

 

Đám người của Tài Phiệt Thượng Tinh nghe thấy những lời nói ngạo mạn này của Kamiyama Yui thì đều tức đến đỏ mặt tía tai.  

 

Lý Toàn Chân lại lạnh lùng nói: “Còn chưa chắc được rốt cuộc Tàu thuyền Lôi thị sẽ rơi vào tay ai đâu nhỉ? Hội Huyền Dương các người đắc tội với người khác khắp nơi, tôi thấy các người chưa chắc đã được tham dự vào chuyện này đâu!”  

 

Tề Đẳng Nhàn ở bên cạnh nghe ngóng và rút ra được không ít tin tức từ trong đó.  

 

Xem ra những kẻ lòng đầy dã tâm này thực sự không muốn để cho Lôi gia tiếp tục xưng bá ở Hương Sơn nữa rồi, cho dù những năm gần đây Lôi gia vẫn luôn rất khiêm tốn nhưng bọn họ vẫn cần một gia tộc biết nghe lời cơ!  

 

Thậm chí, vì để đánh bại Tàu thuyền Lôi thị mà bọn họ còn không ngần ngại thu hút những thế lực tập đoàn tài chính ở nước ngoài.  

 

“Muốn khiến cho Lôi gia phải chết đến như vậy cơ à? Ha ha... đến lúc đó chờ lão Giáo Hoàng... bệ hạ xuất hiện rồi thì tôi xem các người còn ra vẻ tinh tướng thế nào được nữa.” Tề Đẳng Nhàn âm thầm cười khẩy trong lòng.  

 

Ủy thác quyền quản lý của Tàu thuyền Lôi thị đến dưới danh nghĩa của Thánh giáo thực sự là một chiêu khiến cho người khác không thể ngờ được, mà sở dĩ Lôi gia đồng ý làm như vậy chính là bởi vì bọn họ vô cùng tin tưởng Tề Đẳng Nhàn!  

 

Nếu như đổi lại là người khác đến nói với Lôi gia như vậy thì có lẽ Lôi Thiên Tứ sẽ có thể dùng một cái tát để đánh cho kẻ đó hoài nghi nhân sinh.  

 

“Cô nói cô đã bao trọn trường đua ngựa này rồi thì tôi phải nhường cho cô à? Cô có hiểu nguyên tắc thứ tự trước sau không đấy? Đám người Kiệt Bành các người còn tự xưng mình là người lịch sự cơ đấy, tôi thấy các người đều chỉ là một đám thô tục mà thôi!” Lý Toàn Chân nói.  

 

Kamiyama Yui dùng ngón út nhẹ nhàng quệt qua khóe môi của mình, trên mặt nở một nụ cười kiêu ngạo và nói: “Lý đại công chúa nói chuyện thật là tự tin, vậy thì hay rồi, hay là cô và Tôn phu nhân cùng quỳ xuống cầu xin tôi đi, như vậy thì hôm nay tôi có thể không làm khó cô nữa?”  

 

Hôm nay, trong số những ông trùm của Tài Phiệt Thượng Tinh đang có mặt ở đây thì Lý Toàn Chân và Tôn Dĩnh Thục chính là hai người phụ nữ có địa vị cao nhất.  

 

“Nếu như hôm nay các người muốn an toàn rời khỏi đây thì cũng không phải là một chuyện dễ dàng đâu, tất cả hãy chui ra từ cái lỗ chó ở phía dưới hàng rào này đi!” Vẻ mặt của Kamiyama Yui bỗng nhiên trở nên nghiêm nghị, cô ta chỉ vào một cái lỗ ở bên dưới hàng rào và lạnh lùng nói.  

 

Tôn Dĩnh Thục nói với vẻ không vui: “Cô Yui, lần trước cô bị mất mặt ở Triều Tiên rồi mà vẫn chưa đủ sao? Hôm nay cô nhất định muốn bị bẽ mặt thêm một lần nữa à? Chỉ dựa vào cái đám hữu danh vô thực ở đó dưới trướng của cô mà cũng dám làm khó chúng tôi à?”  

 

Lý Toàn Chân cũng cười nói: “Không sai, theo tôi thấy thì hôm nay người phải chui ra ngoài từ cái lỗ chó đó e rằng sẽ là đám Hội Huyền Dương các người đó!”  

Lúc này hiếm khi cô ta không nhắm vào Tôn Dĩnh Thục nữa, xem ra hai người cũng đã ngầm hiểu với nhau rằng khi đối diện với thế lực của nước Kiệt Bành thì họng súng phải cùng nhau hướng ra ngoài.  

 

 

“Hữu danh vô thực sao? Nham Toái đại sư, mời ông cho bọn họ xem xem rốt cuộc ai mới là kẻ hữu danh vô thực đi!” Kamiyama Yui quay đầu lại, khẽ cúi đầu với Liễu Tông Nham Toái và nói.  

 

 

Liễu Tông Nham Toái mặc đồ đen chắp tay sau lưng và thản nhiên nói: “Cũng được.”  

 

 

Sắc mặt của đám người Tài Phiệt Thượng Tinh bên này bỗng chốc biến đổi, người đàn ông này chính là đại tông sư Liễu Tông Nham Toái, người sáng lập ra Nham Toái Lưu danh tiếng lẫy lừng ở nước Kiệt Bành sao?!  

 

 

Ánh sáng lạnh lẽo trong mắt Han Jung-myung cũng lóe lên một cái, hay lắm, hôm nay Taekwondo Taiyi nhất định sẽ đánh cho Nham Toái Lưu không ngóc đầu dậy được!

 

“Nếu như có ai trong số đám chim nhỏ vô dụng các người có thể đánh bại được Nham Toái đại sư thì hôm nay tôi sẽ tha cho các mạng chó của các người!”  

 

Kamiyama Yui khoang hai tay lại và nói với vẻ mặt ngạo mạn, khóe môi đỏ chót khẽ cong lên với vẻ khinh thường mọi thứ.  



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.