Nhưng bỗng nhiên, ánh mắt anh ta dừng lại trên một thân mặc Hồng Y của Thánh giáo, vẻ mặt người này trang nghiêm, chậm rãi đi vào đám đông giáo sĩ, vẻ mặt anh ta nhất thời cứng đờ.
Oán Quỷ nói: "Tôi cảm thấy giáo phái phương Tây cũng không tệ, giết hết lũ tham nhũng là tốt, nhưng nhiều người như thế làm sao giết sạch đây? Thánh giáo giảng về lòng nhân ái, cũng không tồi... Ừm, có lý!”
Dạ Ma hừ lạnh một tiếng: "Sao lại thay lời rồi? Rắm cái rắm gì đây, đám Thánh giáo đều là giả nhân giả nghĩa, chỉ có đạo giáo của Hoa Quốc mới đúng..."
“Ừm, lời cậu vừa nói cũng rất có đạo lý, Thánh giáo đại ái vô cương, rất tốt!”
“Có lý!”
Dạ Ma cũng đột nhiên thay đổi lời nói.
Dương Quan Quan đang kinh ngạc vì sao thái độ của hai tên này lại quay ngoắt như vậy, nhanh chóng ngẩng đầu lên xem TV, cũng bị doạ sợ một phen.
"Vương Đức Phát?!" Dương Quan Quan theo bản năng hô lên bằng tiếng nước ngoài.
“Hậu lễ cua?!"
Cô ta run rẩy vươn, chỉ vào TV hỏi: "Đó có phải Nhị đương gia của mấy người không?”
Oán Quỷ nói: "Nhị đương gia cái gì! Đó là Tổng giám mục khu vực phía Nam của Thánh giáo chúng ta?!”
“Thánh giáo chúng ta?!” Dạ Ma ngạc nhiên.
“Ừm, từ giờ phút này trở đi, tôi quyết định buông phật châu xuống, một lòng tin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3383143/chuong-1482.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.