Với trình độ võ công của Mạnh Huyền Thông, muốn ngăn cản Hoàng Kỳ Bân đánh người, đó là chuyện rất đơn giản.
Nhưng hắn ta vẫn trơ mắt nhìn Hoàng Kỳ Bân ra tay đánh Lục Quy Hải, bởi vì, chỉ có như thế, mới có thể đạt đến hiệu quả mà hắn ta mong muốn nhất.
Đợi đến khi đầu cua Lục Quy Hải trước sau đã nở hoa hết, Mạnh Huyền Thông mới ra tay, ngón tay như ưng trảo, nhanh như chớp mà vồ tới.
Nhưng Tề Đẳng Nhàn cũng không phải hạng ăn chay, trong nháy mắt đã đứng dậy, cánh tay vừa nhấc lên đã như xích sắt qua sông, chắn thẳng ở phía trước ưng trảo của hắn ta.
Một trảo này của Mạnh Huyền Thông, vậy mà lại không thể nắm lấy cánh tay đối phương, không khỏi lắp bắp kinh hãi.
Bả vai Tề Đẳng Nhàn vừa động đậy, cánh tay đã mang theo một loại kình lực xoắn ốc, còn cả người Mạnh Huyền Thông đã bị chấn đến nỗi phải lùi lại hai bước.
"Muốn động đến bạn của tôi sao? Vậy thì phải vượt qua cửa ải của tôi trước đã.” Tề Đẳng Nhàn nhàn nhạt nói, đứng ở bên cạnh Hoàng Kỳ Bân và Long Phi Vũ.
Có hắn ở chỗ này, dũng khí của Long Phi Vũ và Hoàng Kỳ Bân, không chỉ tăng lên gấp mười lần.
Người đàn ông chừng bốn mươi tuổi kia nheo mắt lại, đánh giá Tề Đẳng Nhàn từ trên xuống dưới, ngạo mạn nói: "Không nghĩ tới ở đây còn có cao thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3383094/chuong-1433.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.