Hứa Hử thì lại hừ lạnh một tiếng rồi nói: “Cậu ta có được cái nhẫn đó là do đã lừa gạt và cướp được nó từ chỗ của Kiều Thu Mộng mà thôi, mọi người không nên tin vào những gì mà cậu ta nói ta! Vì Sở Quân Vương của chúng ta bị tên quốc tặc Tề Đẳng Nhàn lừa dối nên anh ấy mới phải chết đi trong oan ức, mà cái con đàn bà tên Kiều Thu Mộng kia thì sao, cô ta vốn dĩ là đệ tử của anh ấy, nhưng cô ta đã không báo thù giúp cho anh ấy thì thôi đi, vậy mà cô ta lại còn hết lòng che chở cho cái tên quốc tặc kia nữa, cô ta căn bản không xứng trở thành người dẫn dắt Vĩnh Dạ Quân chúng ta một chút nào!”
“Chỉ có Hứa Hử tôi đây mới là người lãnh đạo tương lai được toàn bộ Vĩnh Dạ Quân trông chờ mà thôi!”
“Đúng là nực cười mà!”
“Sở Vô Đạo bị quốc tặc lừa dối sao?”
“Hôm nay ở trong mắt của các người thì vị quân vương đã gây dựng nên Vĩnh Dạ Quân là một con người ngu ngốc và vô năng, không biết phân biệt phải trái đúng sai như vậy hay sao?!”
Tề Đẳng Nhàn bỗng nhiên giơ tay đập một cái lên bàn rồi quát lên thật to, một chưởng này của hắn lập tức khiến cho cả cái bàn lớn vỡ vụn ra, vụn gỗ bay tứ tung khắp mọi nơi.
Những chiến sĩ trực thuộc Vĩnh Dạ Quân đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc và hoảng hốt, bọn họ nắm thật chặt khẩu súng trường trong tay mình, biểu cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3382786/chuong-1389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.