Chương trước
Chương sau
 

Kể ra thì môn công phu Chu Sa Chưởng này cũng có thể được đặt vào hàng ngũ các công phu có danh tiếng tương đối nhỏ lẻ, đa số mọi người chỉ có hiểu biết hạn hẹp về những môn võ công truyền thống tiêu biểu và nổi danh như là Hình Ý, Bát Quái, Thái Cực, Vịnh Xuân, Bát Cực vân vân.  

 

Môn võ công này cũng có xuất xứ từ phái võ Vũ Đương, cách thức rèn luyện rất đặc thù, sau khi đã rèn luyện được đến trình độ cao thì người xuất chiêu có thể vỗ một chưởng lên cơ thể của đối thủ, ban đầu thoạt nhìn có vẻ cái vỗ đó không để lại bất cứ tổn thương gì, nhưng kỳ thực nó đã tạo ra một loại nội thương tương đối thần bí.  

 

Chỉ sau một vài ngày nữa thôi, ở trên vị trí bị vỗ phải sẽ hiện ra một dấu bàn tay màu đỏ tươi, người đã trúng chiêu cũng sẽ lăn đùng ra chết vì nội tạng của anh ta đã bị thương tổn.  

 

Một chưởng cuối cùng mà Tề Đẳng Nhàn hạ lên người Hứa Hử ban nãy vừa đúng là tuyệt kỹ thuộc về môn công phu Chu Sa Chưởng, chẳng qua hắn chỉ đang muốn trì hoãn thời gian tử vong của anh ta một chút mà thôi.  

 

Còn thắc mắc về lý do tại sao Tề Đẳng Nhàn phải làm như vậy à?  

 

Vì hắn thiếu tiền chứ sao nữa!  

 

Tề Đẳng Nhàn đã đổ một số lượng lớn đô la Mỹ vào nước Thiên Chủ rồi, vậy mà hắn còn đang nợ ngỗng đầu to và lão bồ đào nhiều tiền như vậy nữa chứ, nếu hắn không nghĩ cách kiếm một chút tiền trang trải thì đến ngày tháng năm nào hắn mới có thể trả nợ cho bọn họ?  

 

Hứa Hử vẫn còn chưa thể cướp được Quân Vương Giới từ trong tay Tề Đẳng Nhàn, dĩ nhiên là anh ta cực kỳ không cam lòng, thậm chí anh ta còn bị Tề Đẳng Nhàn đánh cho một trận trước mặt nhiều người như vậy, làm sao mà anh ta có thể bỏ qua cho một việc mất mặt như vậy được cơ chứ.  

 

“Có điều người này không dám xuống tay nặng với mình, phỏng chừng cũng là do cậu ta lo lắng rằng mọi chuyện sẽ trở nên quá mức huyên náo rồi sau đó lại không thể giải quyết được.” Hứa Hử không nhịn được mà thầm nghĩ như vậy trong lòng.  

 

Đợi đến sáng hôm sau khi ngủ dậy, Hứa Hử mới bắt đầu cảm giác được ở vị trí trái tim của mình có một chút đau đớn, nhưng anh ta thực sự không quá để ý đến việc này.  

 

Anh ta tùy tiện uống một chút nước nóng rồi chuẩn bị tinh thần rèn luyện võ công, nhưng Hứa Hử vừa mới hít vào một hơi mà đã cảm nhận được cảm giác đau đớn truyền đến từ trên ngực, vùng khí hải lại càng cảm thấy nhức buốt như thể bị kim châm đâm vào.  

 

“Ái ui… Tại sao lại đau như thế này nhỉ?” Anh ta không kiềm chế được mà vô thức kéo hai vạt áo của mình ra để kiểm tra vùng ngực bị đau đớn, chỉ thấy trên làn da vốn đang bình thường bỗng nhiên xuất hiện một dấu bàn tay lờ mờ có màu đỏ như máu.  

 

Chuyện này khiến cho mạch não của Hứa Hử nhất thời không hoạt động được, vị trí đó chính là nơi đã bị cái tên béo ú kia đập trúng một chưởng vào ngày hôm qua, nhưng rõ ràng anh ta đã kiểm tra rất cẩn thận rồi mà, lẽ ra anh ta không nên gặp phải vấn đề gì mới đúng!  

 

Tại sao đến ngày hôm nay rồi thì lại có một dấu tay màu đỏ thẫm như thế này xuất hiện vậy?!  

 

Hứa Hử lại cảm giác được ở vị trí trái tim của mình bắt đầu truyền đến cảm giác đau đớn, anh ta bèn vội vội vàng vàng chạy đi tìm Chiến Phi.  

 

Chiến Phi là một con người từng trải, hơn nữa lại còn được người ta xưng danh là đệ nhất cao thủ của thành phố Hương Sơn, sở hữu khối lượng kiến thức vô cùng rộng lớn, nói không chừng Chiến Phi có thể chỉ ra được rằng chuyện đang xảy ra với Hứa Hử là chuyện thần bí gì.  

“Hứa sư phụ à, hôm nay anh lại đến tìm tôi cùng đi uống nước buổi sáng vào khung giờ sớm sủa như vậy sao?” Sau khi nhìn thấy Hứa Hử xuất hiện, Chiến Phi không thể không ngẩng đầu lên nhìn anh ta rồi mỉm cười.  

 

 

“Chiến sư phụ à, anh hãy mau xem thử giúp tôi đi, xem tôi trúng chiêu thức gì rồi!” Hứa Hử vội vội vàng vàng chạy tới và nói với Chiến Phi, sau đó lập tức mở phanh hai vạt áo của mình ra để cho Chiến Phi nhìn xem.  

 

 

Chiến Phi tập trung nhìn vào vị trí đó, không nhịn được mà nhíu mày thật chặt rồi nói: “Ô? Rõ ràng ngày hôm qua không có tổn thương nào xuất hiện ở vị trí đó trên người anh cơ mà…”  

 

 

Hứa Hử gật đầu rồi tiếp tục nói: “Vào sáng nay tôi đã cảm thấy vị trí đó có chút đau nhức, đến khi hít khí vào một hơi để chuẩn bị luyện công thì lại càng cảm nhận được rằng trái tim của tôi khó chịu cứ như thể bị một con dao cắt ngang qua vậy! Chiến sư phụ là người có kiến thức rộng rãi, anh nhìn thử giúp tôi một chút xem rốt cuộc đây là có chuyện gì xảy ra thế?”  

 

 

Chiến Phi thò mặt lại gần quan sát tỉ mỉ vị trí đó, một lát sau khuôn mặt của anh ta bắt đầu biến sắc, anh ta hoảng hốt nói: “Đừng bảo đây chính là Chu Sa Chưởng của phái Vũ Đương đấy nhé?!”  

 

 

Khuôn mặt của Hứa Hử cũng trở nên vô cùng khó coi, anh ta hỏi lại: “Chu Sa Chưởng sao? Chính bản thân tôi cũng đã được nghe qua về loại chưởng pháp này, nhưng hình như chưởng pháp độc ác chân chính được sử dụng để giết người thì đã gần như thất truyền khỏi thế gian này rồi, ở ngoài kia chỉ còn lại một số lý thuyết dưỡng sinh mà thôi.”  

 

 

Chiến Phi không nhịn được mà nói bằng khuôn mặt đen sì như đít nồi: “Tôi biết ngay là một chưởng ngày hôm qua sẽ không đơn giản như những gì chúng ta nhìn thấy mà, cái người tên Lý Bán Nhàn đó là con người kiêu ngạo và ngông cuồng đến vậy, làm sao mà cậu ta có thể thủ hạ lưu tình với anh để tỏ ra khiêm tốn được cơ chứ?”  



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.