Kết quả thì sao, sấm to mà mưa lại nhỏ, rốt cuộc là chẳng có bất cứ chuyện gì xảy ra hết…
“Tôi đã nói rồi còn gì, cô không thể ra khỏi thành phố Hương Sơn được đâu!” Tạ Thiên Bảo nhìn Từ Ngạo Tuyết rồi nói bằng giọng hết sức lạnh lùng. “Nếu như cô không muốn ăn quả đắng thì hãy mau ngoan ngoãn cút về đi.”
“Chẳng lẽ cái sân bay này là do gia đình cô mở ra hay sao?” Từ Ngạo Tuyết thản nhiên hỏi lại.
Đúng lúc đó thì người phụ trách sân bay quốc tế thành phố Hương Sơn đi ra ngoài, ông ta quay sang nhìn về phía Từ Ngạo Tuyết rồi nói: “Từ tiểu thư, kể từ lúc này trở đi cô đã bị sân bay quốc tế thành phố Hương Sơn chúng tôi xếp vào trong danh sách đen rồi, chúng tôi sẽ đình chỉ tất cả mọi hình thức phục vụ có liên quan đến cô.”
Tạ Thiên Bảo vừa cười ha ha vừa nói: “Cô đã nghe thấy chưa hả? Tôi nói cho cô biết một điều, không chỉ có sân bay quốc tế này đâu, cho dù cô có muốn rời đi bằng tàu thủy thì cũng đừng có hòng, tôi đã chặn kín tất cả các cửa ra của thành phố Hương Sơn này đối với cô rồi.”
“Nếu như cô vẫn còn muốn quay về Nam Dương nữa thì sao nhỉ? Chỉ sợ là cô sẽ bị tính là dân nhập cư trái phép đấy!”
“Có điều cô cứ thử lén lút chạy sang đó xem, lỡ như có một chút chuyện gì đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3382756/chuong-1359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.