Ông ta hét lên một tiếng, lao người về phía trước nhanh như chớp.
Mấy tên côn đồ nhà họ Diệp xung quanh Sở Vũ đều trắng bệch mặt ra, lần lượt lùi về phía sau, không dám manh động.
Sở Vũ ngay lập tức bị quản gia bóp cổ, ông giơ chân phải lên, đập vào hai bên đầu gối của Sở Vũ.
Sở Vũ bị bóp nghẹn cổ họng, không thốt ra nổi tiếng kêu gào, chỉ có thể thấy mặt cô ta chuyển thành màu đỏ, rồi chuyển xanh tím, rồi lại thành màu trắng bệch…
Trong chớp mắt, mặt của cô ta đã đổi màu ba lần.
Quản gia vừa buông tay, Sở Vũ lập tức ngã phịch xuống đất.
Người nhà họ Lôi không ra tay thì thôi, đã ra tay rồi thì nhất định khiến cho người ta khắc cốt ghi tâm bài học này mới được.
Sở Vũ bị đánh gãy hai chân, ngã ngồi trên nền đất, vẻ mặt ngập tràn sự đau khổ, cơ thể cuộn tròn lại.
Nếu là người khác ra tay, những tên côn đồ nhà họ Diệp chắc chắn sẽ không để yên, nhưng đây lại là người của nhà họ Lôi, bọn chúng không dám đánh trả! Nếu không thì từng người một phải chết ở Hương Sơn!
“Mua hết mấy cái quan tài này đi, nếu không mua thì để mạng lại đây!” Quản gia nhà họ Lôi nghiêm mặt nói.
Sở Vũ không dám ho he nhiều lời, cắn răng nói: “Đưa tiền rồi chuồn thôi!”
Người nhà họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3382702/chuong-1305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.