Ông chủ Quan không hề có ý muốn bóp chết cái tên này, ông chỉ cảm thấy mồm miệng của hắn thật sự có hơi lớn một chút.
Lần trước đưa ra mấy chục ngàn vạn bồi thường, đại gia này nghe cũng không thèm nghe lập tức cúp điện thoại.
Hắn cũng không dám lại chậm trễ, cầm khoảng năm trăm triệu đến đây, hơn nữa còn đổi tất cả thành tiền mặt, chính vì sợ Tề Đẳng Nhàn không chịu đồng ý buông tha cho ông ta.
Ông chủ Quan hít một hơi thật sâu, nói: "Vậy làm phiền Tề tiên sinh rồi, nếu không có việc gì nữa thì tôi đi trước đây.”
“Yên tâm trở về đi." Tề Đẳng Nhàn cười cười nói tiếp: “Qua mấy ngày nữa, có lẽ chuyện mọi chuyện sẽ trở lại bình thường thôi.”
Ông chủ Quan phất phất tay, mang theo thuộc hạ của mình rời khỏi Hứa gia.
Tề Đẳng Nhàn cười nói với Hứa Trường Ca: "Chú Hứa, không cần phải đợi thêm mấy ngày nữa đâu, chú cứ cầm số tiền này đi ứng phó với việc khẩn cấp đi. Sau này, nhớ trả lại cho cháu là được!"
Khóe miệng Hứa Trường Ca run run, nói: "Có phải cháu đang nói đùa với chú không? Đây là 500 triệu đấy, cứ giao cho chú như vậy ư?"
Tề Đẳng Nhàn nói: "Cháu tin chú mà, không cần khách khí với cháu đâu, sau này chúng ta vẫn còn cơ hội để hợp tác mà.”
Hứa Trường Ca trầm ngâm một lát rồi nói: "Được, chú sẽ nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3382692/chuong-1295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.