Đi ra khỏi sân bay, thấy Lương Kiêu không còn đi theo nữa, lúc này cô gái tên là Hứa Ức Ngọc mới thở phào một hơi.
Tề Đẳng Nhàn lại phát hiện ra có đặc công của Cục An ninh Quốc gia đang theo dõi bọn họ, xem ra đám người này trọng tâm theo dõi những hành khách đến từ Nam Dương và phải tiến hành điều tra từng người một.
Hứa Ức Ngọc nói với Tề Đẳng Nhàn: “Tôi vô cùng xin lỗi về chuyện ban nãy, nhưng mà tôi cũng thực sự hết cách rồi.”
Tề Đẳng Nhàn cau mày nói: “Chị gái à, một câu xin lỗi thôi là xong chuyện rồi à? Cái người tên Lương Kiêu đó có lai lịch không nhỏ có đúng không?”
Trên mặt Hứa Ức Ngọc hiện lên một vẻ áy náy, cô gượng cười và nói: “Là do tôi đã không suy nghĩ thông suốt, lúc đó tôi quá vội vàng nên đã kéo anh vào, xin lỗi anh nhé!”
Tề Đẳng Nhàn lắc lắc đầu.
Hứa Ức Ngọc nói: “Cái tên Lương Kiêu đó thực sự không dễ chọc vào, anh ta là thái tử gia của băng đảng Hòa Liên Thắng ở Hương Sơn cũng thôi, thế lực không nhỏ.”
Tề Đẳng Nhàn nói: “Đã biết người ta là xã hội đen rồi mà cô còn lấy tôi ra làm lá chắn, tôi đâu có chọc giận cô đâu nhỉ?”
“Không có... Chỉ là tôi cảm thấy nếu như anh đã có thể chủ động ra tay cứu người khi ở trên máy bay thì chắc chắn anh cũng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3378261/chuong-1237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.