Tề Đẳng Nhàn bế Hướng Đông Tình đã kiệt quệ cả về thể chất lẫn tinh thần đi xuống từ nghĩa trang trên núi.
Người con gái mạnh mẽ quấn mình trong băng cứng này thực ra có nội tâm rất mong manh, dù sao thì cuộc đời của cô ta đã phải chịu một đòn đánh không gì nặng nề hơn.
“Nếu để cho chú Phúc nhìn thấy tình trạng này của cô thì ông ấy sẽ đau lòng lắm đó!” Tề Đẳng Nhàn nói với vẻ bất lực.
Hướng Đông Tình lại dựa vào trong lòng hắn mà ngủ thiếp đi rồi, trong những ngày này, cô ta vẫn luôn sống trong lo lắng và sợ hãi.
Đợi đến khi Hướng Đông Tình mở mắt ra lần nữa, cô ta phát hiện mình đang ở trong bóng tối, điều này khiến cho cô ta cảm thấy vô cùng sợ hãi.
“Lớn tướng như thế rồi mà vẫn còn sợ bóng tối à?” Giọng nói của Tề Đẳng Nhàn yếu ớt truyền đến từ bên cạnh.
“Thì ra là anh vẫn ở đây à?” Hướng Đông Tình thở phào một hơi, mở mắt ra và nằm đó một cách lười biếng.
“Này, tôi liều mình vượt qua nguy hiểm để chạy về nước quan tâm cô, cô lại không hề cảm động một chút nào à?” Tề Đẳng Nhàn nhịn không được mà cất tiếng hỏi, hắn đưa tay nhéo nhẹ cái má mềm nhũn của cô ta.
Hướng Đông Tình khẽ giọng nói: “Ai bảo anh bốc đồng như thế làm gì chứ? Trước khi làm loại chuyện như thế này cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3378238/chuong-1214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.