Đây là một cuộc cải cách đối với Quang Dương.
Cải cách với ai đây? Tất nhiên là đối với những doanh nhân không coi con người là con người kia rồi!
“Tên mập này đúng là một kẻ thông minh, một phát súng của anh ta đã cắt đứt hoàn toàn khả năng hòa giải với Tạ gia, đồng thời cũng khiến chúng ta yên tâm.” Trần Ngư quay đầu sang cười nói với Tề Đẳng Nhàn.
“Đương nhiên là cậu ta thông minh rồi, nếu như không thông mình thì đã ngỏm củ tỏi từ lâu rồi.” Tề Đẳng Nhàn bĩu môi và nói với vẻ khinh thường.
Tạ Thiên Tiều ở trên mặt đất đã bị thuộc hạ của Đồ Phu kéo xuống, đây chính là một cái máy rút tiền, phải giúp hắn ta xử lý vết thương cho tốt trước thì mới có thể lấy tiền từ chỗ của Tạ gia được.
Người thì Trần Ngư và Tề Đẳng Nhàn chắc chắn sẽ không thể thả ra được, tóm lại bọn họ chính là muốn vắt kiệt hắn ta, đợi đến khi Tạ gia không chịu bỏ tiền ra nữa thì kéo đi cho cá mập ăn cũng được mà thẳng tay bắn chết luôn cũng được, làm như thế nào cũng được hết.
Tề Đẳng Nhàn nói: “Không ngờ rằng quyết tâm của cô lại kiên định đến thế đây, là tôi đã xem thường cô rồi.”
Trần Ngư lắc đầu và nói: “Hợp tác với những kẻ có dã tâm này mới thật sự là bảo hổ lột da mình! Nam Dương là một miếng bánh ngọt lớn, ai mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3378233/chuong-1209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.