Chương trước
Chương sau


Chương 1132

Hồ Đức bình bình tĩnh nói: “Tề tổng không cần phải lấy người trong tỉnh ra để dọa tôi đâu, cái này không có tác dụng gì đối với tôi cả, tôi đã đảm nhiệm viện trưởng y tế tỉnh hai mươi năm, hoạt động y tế của tỉnh là do tôi quyết định.”

Khóe miệng Tề Đẳng Nhàn nhếch lên, cái lão già thích cậy già lên mặt này, đúng là rất trâu bò!

“Viện trưởng Hồ, người quang minh chính đại không làm chuyện mờ ám, ông cho tôi những đơn đặt hàng có lợi nhuận quá thấp thế này sẽ khiến hoạt động bình thường của công ty gặp khó khăn.”

“Tôi cũng không muốn đi làm phiền lãnh đạo tỉnh, anh xem có thể cho chúng tôi thêm chút gì đó hay không? Ví dụ như, thử bán mấy loại thuốc theo đơn.”

Tề Đẳng Nhàn khoanh hai tay trước ngực, mở miệng dò hỏi.

Hồ Đức lắc đầu ngay lập tức, ông ta nói: “Tề tổng, bệnh viện chúng tôi có con đường nhập hàng riêng, cho các người những thứ thuốc này cũng đã là hết khả năng của tôi rồi, cũng đủ để cho lãnh đạo tỉnh mặt mũi rồi!”

“Nhưng mà, anh cũng đã tự mình tìm tới cửa, tôi cũng không tiện từ chối trực tiếp.”

“Như thế này được không, để thư ký Dương này ở lại đây với tôi, đơn đặt hàng của hai loại thuốc này cho các anh.”

Khi Hồ Đức nói những lời này, ông ta đang cười với Dương Quan Quan.

Dương Quan Quan muốn phát điên tại chỗ, sắc mặt cô ta trầm xuống, nói: “Viện trưởng Hồ, ông chưa nghĩ kỹ đã mở miệng nói rồi đúng không? Hay là ông đang muốn chơi chúng tôi.”

Sắc mặt của Tề Đẳng Nhàn cũng đen đi một chút, Dương Quan Quan là quả táo đỏ ngon miệng mà hắn luôn nhẫn nhịn không dám động vào, hắn coi cô ta là người của mình, nếu có người dám có ý nghĩ xấu với cô ta, nhất định hắn sẽ trả đũa người đó.

Lý Vân Uyển cũng cảm thấy Hồ Đức rất không tôn trọng người khác, đưa ra yêu cầu quá phận như vậy đã không nói, thậm chí còn chỉ cho hai loại thuốc ít được chú ý trong đơn thuốc đặt hàng?

“Các người còn muốn nói gì nữa thì nói đi, không muốn nói thì cút.” Hồ Đức lạnh lùng nói.

Dương Quan Quan cười lạnh, nói: “Lão già kia, tôi sợ ông bây giờ có lẽ cũng không cứng nổi nữa, thế mà còn muốn chơi gái à?”

Lý Vân Uyển nghe được lời này của Dương Quan Quan thì lắp bắp kinh hãi, cô ta chưa từng nghĩ tới lời nói của cô ta cũng có thể kiên cường như vậy, đấy không phải phong cách trước kia của cô ta!

Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói: “Tôi cũng biết ông căn bản không muốn nói đến chuyện này, ông chỉ đang cố ý làm nhục chúng tôi.”

Hồ Đức giang hai tay ra, nói: “Ồ, đúng rồi, tôi chính là đang sỉ nhục các người!”

Sau khi nói xong, ông ta đứng dậy, cười lạnh nói: “Cho mấy người nước oxy già và mấy loại đơn đặt hàng đó là đã đủ ý tứ lắm rồi, còn không biết thỏa mãn, lại còn tới cửa tìm tôi?”

“Cho rằng trong tỉnh có kẻ giúp các người nói chuyện là rất trâu bò đúng không? Vậy ngại quá, tôi không nuốt nổi!

“Hiện tại, ngay cả những đơn hàng lợi nhuận thấp kia ông đây còn không muốn cho các người, từ đâu tới thì cút về nơi đó được rồi đất!”

Dương Quan Quan xắn tay áo lên, muốn tát lão già này hai cái.

Lại bị Tề Đẳng Nhàn đưa tay ngăn lại, điều này làm cho Lý Vân Uyển khiếp sợ…

Bình thường không phải đều là Tề Đẳng Nhàn nổi trận lôi đình muốn đánh người, sau đó cô ta và Dương Quan Quan cùng ngăn cản sao?

Lúc này, ngược lại là Dương Quan Quan muốn đánh người!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.