Chương 1110
“Vâng… Vậy anh đi đường cẩn thận, đến nơi thì gọi điện thoại cho em.” Lý Vân Uyển cũng cảm thấy tình trạng sức khỏe không tốt, chỉ có thể xụi lơ ở trên giường.
Tề Đẳng Nhàn cười xoa xoa hai gò má mềm mại của cô ấy, sau đó xách hành lý ra cửa.
Trước cửa sân bay, ba người gặp nhau.
Kiểm vé lên máy bay, thuận lợi suôn sẻ.
Hai giờ sau, máy bay hạ cánh.
Sau khi ra khỏi sân bay, bọn họ lên một chiếc xe taxi, ba người đến trạm xe buýt.
Sau khi mua một vé xe đường dài, trải qua khoảng một tiếng rưỡi, đến một thành phố nhỏ.
Vừa đến, Tề Đẳng Nhàn không dừng lại mà đưa cho hai người họ một vé xe khác, tiếp tục ngồi xe hai giờ.
Ngồi trên xe liên tục hai giờ liền quả thực không dễ dàng gì, chiếc xe này vừa nhỏ vừa cũ, mỗi lần đạp ga luôn phát ra âm thanh hì hì, hơn nữa, đường núi uốn lượn gập ghềnh, mặt đường gồ ghề.
Gần như ba người họ cứ ba bước là nẩy lên, năm bước là lắc lư va vào nhau..
Dương Quan Quan cảm thấy bản thân sắp nôn rồi.
Tề Đẳng Nhàn cũng rất mãn nguyện tự đắc, nhìn bộ dạng Dương Quan Quan ngồi lung lay lắc lư trên ghế cũng rất thích mắt, không thua gì so với lúc cô ta đánh cầu lông.
Ba người xuống xe, thì đứng ở ven đường chờ đợi.
Cũng không lâu lắm, một chiếc xe Jeep cũ nát chạy tới, trên xe là một cai ngục trung niên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-cuong-long/3362880/chuong-1103.html