Chương trước
Chương sau


Chương 1019

“Trước hết cô nên nghĩ xem, Triệu Hằng Vũ chết ở chỗ này, cả thương thần của Từ gia các người nữa. Từ Ngọc Giai biến thành như vậy, khi trở lại Đế Đô, cô định ăn nói thế nào đâu!”

“Tôi cũng muốn nhìn xem cô còn có thể giở trò gì nữa.”

“Này… Điện thoại của tôi lúc nào cũng thông sóng, chờ cô liên hệ nhé!”

Tề Đẳng Nhàn mỉm cười với Từ Ngạo Tuyết, sau đợt sóng gió này, hòa bình đã lặp lại, thắng bại đã rõ ràng, hắn không cần tiếp tục dong dài với Từ Ngạo Tuyết làm gì nữa.

Từ Ngạo Tuyết nắm chặt hai bàn tay, ngồi khư khư trên ghế, không có hơi sức đâu mà nói têm.

Lúc này, cô ta đã thua cuộc hoàn toàn!

Hơn nữa, rất có thể cô ta sẽ gặp phải nhiều tai bay vạ gió vì đã bắt tay với đám người Huyết Khô Lâu kia.

Lúc này Hướng Đông Tinh mới chịu đũa, cô ta nhíu mày với Tề Đẳng Nhàn, nói rằng: “Đồ ăn của nhà hàng này cũng chả ngon lành gì, để tôi gọi điện thoại về nhà, bảo người giúp việc chuẩn bị một bữa, đến nhà tôi đi ăn cơm đi!”

Tề Đẳng Nhàn nói: “Được thôi, đồ ăn của nhà Hướng tổng thì đương nhiên là tuyệt vời rồi!”

Hướng Đông Tinh rất giỏi trong việc hưởng thụ cuộc sống, nơi hậu viện của tòa nhà lớn bên ấy có một mảnh đất hoang, cô ta đã thuê người khai khẩn thành thành đồng ruộng, rau dưa, trái cây, gạo đều là tự cung tự cấp.

Không thể không nói, kẻ có tiền rất biết hưởng thụ.

Ngọc Tiểu Long đứng ở trước mặt Từ Ngạo Tuyết, thấp giọng nói: “Cậu thua rồi.”

Từ Ngạo Tuyết khóc không ra nước mắt, cô ta nói: “Tớ thua rồi.”

Ngọc Tiểu Long lạnh lùng nói: “Hơn nữa, cậu còn sai rồi kìa!”

Từ Ngạo Tuyết lại lắc đầu phủ định, cô ta nói: “Đường là do mình chọn, trên thế giới này vốn không có chuyện ai đúng ai sai, chỉ là lập trường khác nhau mà thôi.”

“Là bạn tốt, cậu không nói với tớ lập trường của cậu trước nhất, chuyện này cậu đã làm sai!” Ngọc Tiểu Long cau mày, ánh mắt vô cùng lạnh lẽo, tỏ vẻ rất không vừa lòng với hành vi của Từ Ngạo Tuyết.

“Mình không có cơ hội được chọn, dù sao cũng không nhiều cơ hội lắm, Huyết Khô Lâu có thể tạo ra cơ hội này.” Từ Ngạo Tuyết mím môi, khó khăn lắm mới mở miệng đáp lại được.

Ngọc Tiểu Long cười khẩy.

Từ Ngạo Tuyết nói: “Cậu cười cái gì?”

Ngọc Tiểu Long nói: “Hẳn là cậu cũng biết tớ đang cười điều gì, cũng hiểu rất rõ tớ không chỉ nói mỗi chuyện này!”

Sắc mặt Từ Ngạo Tuyết lập tức nhợt nhạt đi nhiều, cô ta cứng họng: “Tớ vừa mới nói rồi đó, không có đúng sai, chỉ có suy nghĩ khác nhau mà thôi.”

“Cậu lựa chọn đứng về phía đám người ấy, lại còn không nói với tớ trước một tiếng, như vậy tức là cậu không tôn trọng tớ.”

“Bên cạnh đó, cậu cũng không tôn trọng sự nghiệp và nghĩa vụ của tớ!”

“Tớ rất tức giận.”

“Cho nên bây giờ tớ không muốn để ý tới cậu nữa.”

“Chuyện của Trung Hải, cậu tự xử lý đi.”

“Tới khi tớ bớt giận, hoặc là chờ tới khi cậu suy nghĩ kỹ càng, không liên hệ với đám người kia nữa, chúng ta sẽ trở lại như trước.”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.