Chương trước
Chương sau


Chương 973

Đám người cầm mã tấu trố mắt nhìn nhau, lúc này đây, bọn họ chẳng còn khí thế hừng hực như khi nãy nữa, thậm chí còn cảm thấy căng da đầu, sởn tóc gáy.

“Mau tới đây, tao còn chưa đã nghiền đâu, thêm mấy thằng nữa đi.” Tề Đẳng Nhàn nở nụ cười đáng sợ.

Dù đang đối mặt với ngàn vạn người, hắn vẫn vô cùng hiên ngang.

Tề Đẳng Nhàn thấy không ai dám động thủ, cũng không dám phát ra tiếng động thì cười lạnh một tiếng, hắn ném thanh đao kia đi, sau đó xoay người lên xe.

Trần Ngư nhìn Tề Đẳng Nhàn khiến cho đám người cầm mã tấu kia sợ như gặp quỷ cũng cảm thấy vô bừng bừng khí thế, đại anh hùng lấy một địch ngàn vạn người như trong tiểu thuyết diễn nghĩa của người xưa chẳng qua cũng chỉ vậy mà thôi.

“Đỉnh vãi!” Trần Ngư không nhịn được mà phun ra những lời thô tục mà cả đời cô ấy chưa từng thốt ra.

“Đi thôi, đi thẳng về nơi ở của tôi, mấy ngày này cô cứ ở đó là được, tôi sẽ sắp xếp người bảo vệ cho cô được an toàn.” Tề Đẳng Nhàn nói.

Trần Ngư để Tề Đẳng Nhàn chỉ đường cho mình, đạp chân ga phóng ra ngoài, đám người cầm mã tấu đều hoảng loạn tránh sang một bên.

Cho dù bây giờ cái giá cho tính mạng của Trần Ngư có tăng lên gấp mười lần, bọn họ cũng phải suy nghĩ cho thật kỹ trước khi động thủ.

Chiếc ô tô rời khỏi bãi đỗ xe, Trần Ngư đạp chân ga chuẩn bị tăng tốc, Tề Đẳng Nhàn lại đột ngột vặn tay lái của cô ấy.

Thân xe lập tức chấn động kịch liệt, sau đó phát ra một tiếng vang trầm đục, cửa sau của xe bị đạn của súng bắn tỉa xuyên qua, tạo thành một cái lỗ đen cực lớn.

Nếu vừa rồi Trần Ngư đang lái xe theo đường thẳng, phát súng đó sẽ khiến đầu cô ấy nổ tung.

“Đi mau đi mau.” Tề Đẳng Nhàn thúc giục.

Khóe miệng Trần Ngư không kìm được mà giật lên mấy cái, sắc mặt trở nên âm trầm, tiếp tục đạp chân ga để lái xe.

Đến một ngã tư được, một chiếc ô tô nhỏ lao ra từ chỗ ngoặt, lao thẳng vào ghế lái!

Nhưng cùng lúc đó, một chiếc Grand Cherokee cũng lao ra từ chỗ ngoặt, ngay lúc chiếc xe sắp va chạm với chiếc ô tô nhỏ kia, chiếc Grand Cherokee đã đập vào hông xe, gây ra một tiếng vang lớn.

Cả chiếc xe con lập tức bay ra xa, lộn hai vòng trên không trung rồi vỡ vụn, thân xe biến dạng, bốc khói đen kịt.

Cửa sổ xe Grand Cherokee hạ xuống, Hướng Đông Tinh thò đầu ra ngoài do thám tình hình, nói vội: “Còn không mau đi nhanh lên?”

Tề Đẳng Nhàn không thể nào ngờ được, khi hắn gặp nguy hiểm, người đầu tiên tới đây chi viện lại là Hướng Đông Tinh. Chuyện này quả là khiến cho hắn kinh ngạc vô cùng.

“Tăng tốc, mau!” Tề Đẳng Nhàn nói với Trần Ngư.

Trần Ngư không nói hai lời đạp mạnh vào chân ga, chiếc xe tăng tốc lao thẳng về phía trước.

Sau đó, cô ấy nghe thấy tiếng động cơ xe gắn máy gầm rú, vài chiếc xe gắn máy lao ra từ bên đường, đám người lái xe đồng loạt cầm theo súng hơi và bắn thẳng vào xe của bọn họ!

Hàng loạt viên đạn găm vào thân chiếc Phaeton như đóng đinh, bắn ra vô vàn tia lửa, khiến cho các cửa kính đều vỡ nát.

“Mẹ nó, con xe này của mình đúng là gặp phải đại họa mà!” Tề Đẳng Nhàn không nhịn được mà chửi thầm, bỗng nhiên duỗi tay ấn lên cần gạt bên phải đùi của Trần Ngư.

Động cơ được điều chỉnh, tốc độ bỗng nhiên tăng mạnh, ngay sau đó, Tề Đẳng Nhàn dùng tay phải điều khiển, đồng thời nhấn nút phanh tay.

Sau khi tăng tốc, chiếc xe bất ngờ bị hếch đuôi lên, nhưng đáng ngạc nhiên là nó không bị lật.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.