Chương trước
Chương sau


Chương 935

“Ông nội, lần này là cháu sơ suất, nhưng cũng không phải đã hết khả năng lật ngược tình thế.” Sắc mặt Từ Ngạo Tuyết tái nhợt.

Ông cụ Từ ngồi ở trên ghế thái sư, lạnh lùng nhìn cô ta, một lúc lâu sau mới lên tiếng: “Tiền của chúng ta, có thể rút ra bao nhiêu?”

Từ Ngạo Tuyết mấp máy miệng, nói: “Đã đổ vào toàn bộ, trong tay chỉ còn lại khoảng hai, ba tỷ… Nếu như bây giờ rút lui, nhiều lắm có thể rút lại mười phần trăm.”

Hướng Đông Tinh gài bẫy thật sự quá sâu, hơn nữa phía sau còn là dây xích liên hoàn, từng vòng từng vòng, một khi cô ta giẫm chân vào liền không bò ra được.

Rút ra mười phần trăm vốn, cái này đã không còn gọi là tráng sĩ chặt tay, mà là gọi tráng sĩ mổ bụng…

Cho dù lấy tiền về cũng không thể nào duy trì vận hành được tập đoàn Từ thị lớn như vậy!

Huống chi còn có nhiều thế lực lớn đang đầu tư rất nhiều tiền vào tập đoàn Từ thị, nếu Từ Ngạo Tuyết thất bại, trách nhiệm phải gánh sẽ rất lớn.

Cái nồi này, không ai cõng nổi!

Chỉ riêng mười tỷ kia của Ngọc gia, Từ gia đã cõng không nổi… Tuy Ngọc Tiểu Long nhất định sẽ chủ động giúp Từ Ngạo Tuyết đảm đương nhưng tất nhiên phía Ngọc gia vẫn sẽ trách tội.

“Vô dụng, Từ Ngạo Tuyết con nhỏ vô dụng này, cầm nhiều tiền như vậy mà bị một xí nghiệp tỉnh Đông Hải đánh bại!”

“Từ Ngạo Tuyết cô làm ăn cái gì bọn tôi không biết, ỷ mọi người tín nhiệm cô nên bây giờ cô cầm tiền của chúng ta đi ném đá trên sông đấy à?”

“Cô còn mặt mũi trở về Đế Đô đòi tiền sao? Đưa cho cô nhiều tiền như vậy đều mất sạch, cô còn muốn bao nhiêu nữa?!”

Người nhà Từ gia sau khi nghe Từ Ngạo Tuyết nói thế, đều tức giận đến tím mặt, mấy chục tỷ bỏ ra mà bây giờ chỉ có thể rút được nhiều nhất mười phần trăm?

Hơn nữa, số tiền này còn dính líu tới rất nhiều gia tộc lớn… Trong đó có Khang gia đầu tư vào mười tỷ, con mẹ nó làm gì có ai mà cõng được món nợ này?!

Từ Ngạo Tuyết thấp giọng nói: “Chúng ta chưa có thua, vẫn còn lá bài cuối cùng!”

“Ông nội, cho cháu mượn người…”

“Cháu trở về để lật ngược ván bài này!”

Ông cụ Từ vỗ nhẹ trán mình, sau đó trầm giọng nói: “Ngạo Tuyết, đây là cơ hội cuối cùng của cháu, hy vọng cháu có thể nắm chắc.”

“Cháu muốn người nào, ông nội đều cho.”

“Nhưng nếu như cháu không thể hoàn thành nhiệm vụ này, vậy thì trách nhiệm cuối cùng sẽ do một mình cháu gánh vác!”

Từ Ngạo Tuyết trịnh trọng gật đầu: “Ông nội yên tâm, cháu nhất định sẽ làm được!”

Lúc này bố mẹ Từ Ngạo Tuyết dùng ánh mắt lo lắng nhìn con gái.

Bọn họ biết, con gái mình quá cao ngạo, có thể làm cho người kiêu ngạo như cô ta trở về Đế Đô cúi đầu xin xỏ mọi người, nhất định là vô cùng khó giải quyết.

“Tề gia cũng để ở chỗ chúng ta năm tỷ, liên lạc với người Tề gia một chút, để cho bọn họ ra mặt.” Ông cụ Từ trầm ngâm một lát, nói với Từ Ngạo Tuyết.

“Cháu cũng đang có ý này, để cháu đến Tề gia một chuyến.” Từ Ngạo Tuyết trầm giọng đáp.

Tình cảnh khốn cùng này đều do Tề Đẳng Nhàn mà ra, mà Tề Đẳng Nhàn này, là người của Tề gia ở Đế Đô.

Tề gia cũng không thể nào vô duyên vô cớ cứ như vậy mà tổn thất năm tỷ được.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.