Chương trước
Chương sau


Chương 678

Lúc này mọi người đang thì thầm trong lòng, đặc biệt là những người đã đầu tư rất nhiều tiền cho liên minh thương nghiệp Từ thị.

Sau khi Lý Vân Uyển nghe được tin tức, vội vàng gửi tin nhắn chúc mừng cho Tề Đẳng Nhân, cũng khen hắn không ít.

Cuối cùng, đại hội cũng đến giai đoạn bế mạc.

Bên chính phủ tỉnh mời khách quý lên đài đọc diễn văn, khách quý này là hai người phụ nữ xinh đẹp.

Một người là Kiều Thu Mộng, còn một người khác là Sở Băng, cô minh tinh mà lần trước bị Tề Đẳng Nhân cầm lựu đạn ép cho quỳ xuống khi Hướng Đông Tình mở tiệc tại sơn trang Vân Đỉnh.

Dương Lệnh Quang vốn dĩ muốn mời Hướng Đông Tình, chẳng qua, Hướng Đông Tình từ chối, tỏ vẻ không có hứng thú.

Cho nên, chỉ có thể lấy lui làm tiến mà lựa chọn Kiều Thu Mộng, dù sao, nữ doanh nhân địa phương xinh đẹp ở tỉnh Đông Hải cũng không nhiều, có danh tiếng thì càng ít ỏi không bao nhiêu.

Bản thân Sở Băng cũng là minh tinh, dung mạo đương nhiên hơn người, biểu hiện lúc sau khi lên đài rất thong dong điềm tĩnh.

Kiều Thu Mộng cũng biết đây là cơ hội tốt để thể hiện bản thân, đương nhiên sẽ không bỏ qua, biểu hiện của cô ta cũng cực kỳ tốt.

Có hai người đẹp diễn thuyết, làm các doanh nhân dưới đài đều vực dậy tinh thần, cho một tràng vỗ tay.

“Hiện tại, tôi tuyên bố, đại hội đầu tư lần này tại tỉnh Đông Hải, chính thức kết thúc viên mãn!” Sở Băng cầm microphone, cười nói với mọi người.

Lúc cô ta nói chuyện, tấm màn che trên đài bỗng nhiên phát ra tiếng “cạch cạch”, Tề Đẳng Nhân ngẩng đầu nhìn lên.

“Cẩn thận, mau tránh ra!” Tề Đẳng Nhân hét to về phía Kiều Thu Mộng.

Kiều Thu Mộng giật mình, sau đó theo bản năng né sang bên cạnh hai bước, cô ta cũng không biết bản thân vì sao lại ngoan ngoãn nghe lời như vậy.

Ngay khi cô ta bước tới bước thứ ba, tấm màn che nặng nề ngã xuống, toàn bộ đều sụp xuống, khiến những người có mặt tại hiện trường phải thốt lên.

“Oanh!”

Sở Băng không kịp phản ứng lại, trực tiếp bị tấm màn che đập vào người, ngay cả kêu cũng chưa kịp kêu đã bị đập cho ngất đi.

Kiều Thu Mộng không khỏi hãi hùng khiếp vía, còn may là vừa rồi cô ta nghe lời, bước sang bên cạnh vài bước, chứ chờ tấm màn che này sụp xuống, bản thân cô ta chỉ sợ cũng khó tránh khỏi một kiếp!

Người của chính phủ thấy một màn như vậy cũng hết hồn, sau đó sôi nổi đi tới kéo tấm màn che dày nặng lên cứu Sở Băng đang bị đè phía dưới.

Sở Băng nhanh chóng được đưa lên xe cứu thương, trực tiếp đưa đến bệnh viện.

Sắc mặt Dương Lệnh Quang rất khó coi, ông ta đi tìm lãnh đạo phụ trách hiện trường mắng cho một trận, mắng đối phương đến không dám ngẩng đầu, trên mặt tràn đầy đau khổ.

“Cảm ơn, nếu không phải vừa rồi có lời nhắc nhở của anh, chỉ sợ tôi cũng phải vào bệnh viện chung với cô ta rồi.” trong lòng Kiều Thu Mộng vẫn còn sợ hãi mà nói với Tề Đẳng Nhân, chân thành cảm tạ hắn đã nhắc nhở mình.

“Không có gì.” Tề Đẳng Nhân chỉ cười cười, chuyện này không có gì đặc biệt để bận tâm.

Loại chuyện này, chỉ có thể nói là Sở Băng quá xui xẻo, vốn là chuyện này sẽ giúp cô ta càng thêm nổi bật, vậy mà lại biến thành chuyện xui xẻo.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.