Chương trước
Chương sau


Chương 439

Tề Đẳng Nhàn ngoảnh mặt làm ngơ, lười biếng dựa vào lan can không nhúc nhích.

Kiều Thu Mộng không thể không sửng sốt một lúc, sau đó nổi giận đùng đùng, đây là thái độ gì thế ?.

“Anh, chính là cái tên khốn kiếp này, anh xem, cậu ta còn giả bộ như không có việc gì!” Triệu Mộng Long chỉ vào Tề Đẳng Nhàn phẫn nộ nói.

“Triệu tổng, hãy cẩn thận một chút,tôi không ngại nhìn thấy bất kỳ cảnh máu me nào đâu!” Dương Phi Phi che miệng cười, ánh mắt giễu cợt.

Triệu Mộng Long tiến lên một bước, tức giận mắng Tề Đẳng Nhàn: “Tên nhãi ranh kia, anh của tôi đã tới rồi,sao cậu lại không nói nữa

“Không phải vừa rồi cậu rất kiêu ngạo sao?”

“Không phải cậu muốn phế đi cánh tay còn lại của tôi sao?”

“Không phải cậu muốn tôi giao câu lạc bộ này cho cậu sao?”

“Sao bây giờ lại nhát gan thế?”.

“Nói chuyện đi chứ, cậu gia câm cái con mẹ gì? !”

Triệu Mộng Long tính cách hiếu thắng, mỗi khi nói một câu đều tiến lên một bước, trông tràn đầy khí thế.

“Ha ha ha! Tôi nhát gan ? Nhưng mà, đó là chuyện bình thường, không ai nhìn thấy hội trưởng Triệu Hắc Long mà không nhát gan cả”.

“Đúng vậy, Triệu Hắc Long tiên sinh là ai chứ, ai dám ra vẻ ở trước mặt anh ta? Vốn dĩ không có bản lĩnh như vậy!”

“Chậc chậc chậc chậc, sự kiêu ngạo vừa nãy lập tức biến mất rồi”.

Thấy Tề Đẳng Nhàn đợi một lúc không lên tiếng, mọi người không nhịn được cười, chỉ trỏ hắn, cho rằng hắn nhát gan.

Dương Quan Quan sắc mặt tái nhợt, quả nhiên là đại boss Triệu Hắc Long tới, Tề Đẳng Nhàn không có khả năng đấu lại anh ta.

“Đm”.

“Thằng khốn, nói chuyện với ông đây đi chứ, đừng có mà giả câm!”

Triệu Mộng Long tiến lên một bước, suýt thì chạm tay vào mũi của Tề Đẳng Nhàn.

Lúc này Triệu Hắc Long mới nhìn thấy rõ Triệu Mộng Long đang đối đầu với ai, hắn cảm thấy trước mắt tối sầm, đầu óc đột nhiên ong ong.

“Bụp”

Tề Đẳng Nhàn nhướng mi, một cước đá bay ra ngoài.

Triệu Mộng Long bị đánh vào bụng, trực tiếp quỳ trên mặt đất, cơ thể trượt về phía sau, cứ thế quỳ xa cách Tề Đẳng Nhàn hơn ba mét.

Anh ta há to miệng, điên cuồng nôn mửa, máu lẫn với phần da vàng, phun khắp mặt đất…

“Mẹ nó! Thằng nhóc này điên rồi, dứt khoát ném chuột vỡ bình đây mà!”

“Tiên sinh Triệu Hắc Long đến rồi, hắn còn dám ra tay?”

“Trời đất ơi… đá đến nổi ói máu luôn rồi, ra tay nặng quá, làm vậy là muốn đánh vào mặt hội trưởng Triệu đúng không?”

Mọi người nhìn bộ dáng đạp Tề Đẳng Nhàn nửa chết nửa sống của Triệu Mộng Long, da đầu run bần bật.

Dương Phỉ Phỉ nhìn cảnh tượng này cũng không tránh khỏi ngây ngẩn cả người, không phải lúc nảy Tề Đẳng Nhàn rất sợ hãi sao? Hiện tại sao hắn lại dám ra tay rồi!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.