Chương trước
Chương sau


Chương 396

Cục trưởng Cao rên lên một tiếng, đau đến mức nước mắt tuôn ra, miễn cưỡng chật vật bò lên từ dưới đất, nói với Dương Lệnh Quang: “Tỉnh trưởng, hắn không để ai vào mắt, mong ông làm chủ cho chúng tôi!”

Cả đám người bắt đầu nhao nhao cáo trạng.

“Đưa giấy tờ cho tôi xem.” Dương Lệnh Quang lạnh lùng nói.

“Dương Quan Quan.” Tề Đẳng Nhàn ngoái đầu nhìn Dương Quan Quan.

Dương Quan Quan lập tức đưa chứng nhận giấy tờ của Tư Bản Thiên Lại cho Dương Lệnh Quan.

Dương Lệnh Quan kiểm tra trước giấy tờ trước mặt mọi người.

Lúc này mọi người đều vô cùng lo sợ, thấp thỏm không yên, không biết Dương Lệnh Quan rốt cuộc định xử lý chuyện này thế nào.

“Anh chết chắc rồi! Có giấy tờ cũng vô ích!” Cục trưởng Cao cười gằn nói.

Đúng lúc này, lông mày Dương Lệnh Quang dựng lên, quay đầu lại một tay cầm giấy tờ, tay còn lại tát vào mặt cục trưởng Cao!

“Bộp!”

Cục trưởng Cao bị tát đến choáng váng đầu óc, lùi lại ba bước, mặt ngẩn ra nhìn Dương Lệnh Quang.

Dương Lệnh Quang lạnh lùng hỏi: “Cục trưởng Cao, tôi hỏi ông, đống giấy tờ này có vấn đề gì?!”

Dương Lệnh Quang vừa dứt lời, đám người cục trưởng Cao và Triệu Thiên Lộc lập tức ngây ngẩn.

Cục trưởng Cao bụm mặt, kinh ngạc nói: “Không phải, tỉnh trưởng Dương… Tôi… Tôi đây là…”

Đôi mắt Dương Lệnh Quang sắc lạnh, nói “Ông muốn nói cái gì?”

“Tôi thông báo người của Tư Bản Thiên Lại, nói muốn đến thị sát.”

“Kết quả, tôi còn chưa đến, ông đã đến trước một bước, đem công ty hợp pháp nhà người ta niêm phong lại?”

“Ai cho ông lá gan đấy? Cục trưởng Cao, ông oai phong quá nhỉ!”

“Đây là chuẩn bị vả vào cái mặt già của Dương Lệnh Quang tôi à?!”

Cục trưởng Cao nghe Dương Lệnh Quang nói nghiêm túc như vậy, đặc biệt là câu cuối, dọa ông ta cả người run lên cầm cập, ngồi phịch xuống đất.

Cục trưởng Cao bị dọa đến mức không nói lên lời, mọi người xung quanh cũng lặng ngắt như tờ, kinh ngạc nhìn Dương Lệnh Quang.

“Xem ra chuyện này, tỉnh trưởng Dương hoàn toàn không biết?” Tề Đẳng Nhàn lạnh nhạt hỏi.

“Tề tiên sinh, tôi có thể đảm bảo với cậu, tôi không biết tí gì về chuyện này.” Dương Lệnh Quang bất đắc dĩ lắc đầu.

Tề Đẳng Nhàn cười nói: “Nếu đã như vậy, vậy tôi cũng giải thích với ông một chút. Lí do tôi đánh ông ta cũng không phải vì ông ta vô cớ niêm phong công ty của tôi, mà là ông ta đùa giỡn nữ nhân viên công ty tôi, rốt cuộc ông là người thi hành công vụ hay là lưu manh đầu đường xó chợ?”

Sắc mặt cục trưởng Cao đã biến thành màu gan heo, trong lòng vô cùng sợ hãi, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?

Mình đang giúp con trai của Dương Lệnh Quang – Dương Văn Khải làm việc mà, sao Dương Lệnh Quang lại đến xử lý ông ta rồi?

Nhìn bộ dạng này, dường như Dương Lệnh Quang còn vì hắn mà vô cùng tức giận!

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.