“Nhậm tổng, không mời tôi vào sao?”
Nhậm Thiên Dã đưa tay ra, tỏ ý mời cô đi vào, sau đó anh nhét cái chìa khóa vào túi quần, đứng nhìn theo bóng lưng cô.
“Uống gì không?” Nhậm Thiên Dã mở tủ lạnh ra, hỏi.
Tần Hiểu Hiểu đảo mắt nhìn quanh chỗ ở của Nhậm Thiên Dã, nghe anh hỏi, cô tùy ý nói: “Nước sôi được rồi.”
Động tác của Nhậm Thiên Dã ngừng một chút, quay đầu nhìn về phía cô: “Em đang đùa với anh đấy à?”
“Nhậm tổng nghĩ sao?”
Nhậm Thiên Dã đóng tủ lạnh lại, đi vào phòng bếp, lúc đi ra thì cầm thêm một ly nước nóng, anh nhẹ nhàng đặt xuống trước mặt cô: “Không ngờ em lại thích uống cái này.”
“Rất bất ngờ à? Tôi cũng mới biết lúc ở nhà hàng thôi.”
“Em nói lần trước….”
“Đúng thế.”
“Anh muốn hỏi một chút, cô Tần à, tại sao em lại đối xử với anh ta như vậy?”
“A Duy à? Trước giờ tôi đều không thích anh ta, khi tôi bị mất trí nhớ anh ta giả vờ làm ân nhân của tôi, bây giờ tôi khôi phục trí nhớ, anh cảm thấy tôi sẽ không dạy dỗ anh ta sao? Huống chi anh ta còn đắc tội người đàn ông kia, là do anh ta tự tìm chết, không thể trách ai được.”
“Người đàn ông kia?”
“Được rồi, không liên quan gì đến anh, hình như anh muốn đi ra ngoài?”
“Ừ, nhưng mà bây giờ thì không, vậy lần này em tới tìm anh là…?”
“Trở về thành phố với anh.”
Nhậm Thiên Dã khó tin nhìn vào mắt cô, anh muốn đi tìm cô chính là vì muốn mời cô cùng về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-ba-sung/539706/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.