Nhậm Thiên Dã nhìn cánh cửa đang đóng kia, trong mắt hiện lên sự không cam lòng. Tại sao Hiểu bảo bối chỉ quên anh? Đột nhiên anh nghĩ đến một người, nhất định là ông ta, nếu như không phải ông ta thì còn ai có thể có bản lĩnh lớn như vậy, làm cho Lạc Nhi khôi phục trí nhớ rồi lại xóa đi ký ức giữa bọn họ mà không để lại dấu vết?
Nếu A Duy có thủ đoạn này thì cũng sẽ không đợi đến lúc anh đến đây mới dùng. Mà anh cũng đã hỏi bác sĩ, loại bệnh về não bộ này của Lạc Nhi rất khó chữa, hơn nữa lại dễ dàng để lại di chứng, cho nên có thể chữa lành bệnh về não bộ mà không để lại dấu vết chỉ có một người, Tang – Qủy Diện thần y. Theo anh biết, Tang vẫn làm việc cho Tần Thiên Minh, cũng khó trách Tần Thiên Minh lại dễ dàng đáp ứng yêu cầu của anh. Bây giờ nghĩ lại tất cả đều nằm trong kế hoạch của Tần Thiên Minh, mà anh, chỉ là một kẻ bị ông ta tính kế mà thôi.
Vừa đến nhà hàng, di động của A Duy liền vang lên. Hắn cầm điện thoại di động, nhìn thoáng qua dãy số rồi lập tức đưa mắt nhìn Lạc Nhi. Vẻ mặt của hắn có chút khẩn trương, chần chờ, giống như muốn nói lại thôi.
Lạc Nhi liếc hắn ta một cái, hỏi: “Sao không nghe điện thoại?”
“À, là quảng cáo chào hàng, không cần để ý đến nó.”
“Ờ, vậy ăn cơm trước đi.”
“Được, em muốn ăn cái gì, để anh đi lấy cho em.” A Duy đứng lên, chuẩn bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-ba-sung/539703/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.