“Đừng đi theo tôi.” Lạc Nhi lạnh nhạt trả lời một câu rồi xoay người bỏ đi.
“Tại sao? Lạc Nhi, chúng ta là bạn bè không phải sao?” Nhậm Thiên Dã không để ý hình tượng và thân phận của mình, hô to với người đang đi về phía trước.
Nghe được câu này, Lạc Nhi ngừng lại một chút, sau đó, cô tiếp tục tiến về phía trạm xe. Nhậm Thiên Dã nhìn cô gái lạnh lùng kia, trong nháy mắt, trong lòng dâng lên cảm giác khổ sở cay đắng. Xem ra muốn Hiểu bảo bối của anh tiếp nhận anh còn cần một thời gian rất dài, chỉ là không biết anh có đủ nhẫn nại để chờ đợi hay không, dù sao cũng đã tương tư sáu năm rồi, chỉ cần một chút nữa thôi có lẽ sẽ sụp đổ…
Xe buýt công cộng từ từ chạy tới. Lạc Nhi lên xe. Xe của Nhậm Thiên Dã dừng ở chỗ cách trạm xe khoảng vài mét, anh phát hiện bây giờ dù mình đoán như thế nào, cũng không biết được trong lòng Lạc Nhi đang nghĩ cái gì, mặc kệ, không cần nghĩ nhiều như vậy, cứ tiếp tục bám theo trước rồi nói sau.
Nhậm Thiên Dã ngồi vào xe, đi theo xe buýt tới trạm xe ở gần trường học. Lạc Nhi bước xuống, đột nhiên cô quay đầu lại nhìn thoáng qua, hiển nhiên cô nhìn thấy xe của Nhậm Thiên Dã đậu ở chỗ không xa. Người đàn ông trong xe cũng đang nhìn cô chăm chú, chỉ là cách cánh cửa thủy tinh nên cô không thể nhìn thấy được.
Cứ nhìn như vậy vài giây, mặt Lạc Nhi không chút thay đổi xoay người đi vào sân trường.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-ba-sung/539697/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.