Xuyên Tử Lăng nghe Tần Hiểu Hiểu nói vậy thì sững sờ, nhất thời không biết nên đáp lại thế nào, đôi mắt màu lam thâm thúy giống như muốn nhìn thấu nội tâm người khác, người phụ nữ này rất mạnh mẽ, mạnh mẽ đến mức không cần ai bảo vệ cũng có thể đánh bại người khác, người phụ nữ này rất phúc hắc, phúc hắc như một con hồ ly giảo hoạt làm đối phương hãm sâu vào vũng bùn không thể tự thoát ra, đối với sự phát hiện mới bất thình lình này, hắn rất hưng phấn, càng như vậy thì càng kích thích sự hứng thú hắn với cô, có ý tứ, người phụ nữ này thật sự là càng ngày càng hợp khẩu vị của hắn.
“Xuyên tổng, tôi nghĩ vợ tôi đã trả lời xong vấn đề của anh, như vậy không có việc gì, chúng tôi xin lỗi không tiếp được.”
Không đợi Xuyên Tử Lăng đáp lại, Nhậm Thiên Dã đã ôm cô đi xa.
Xuyên Tử Lăng nhìn theo bóng lưng hai người, nghiền ngẫm thật lâu, hắn giơ ly rượu lên ngửi hương thơm rượu, uống một hớp, ngậm trong miệng một lát mới nuốt xuống.
“Anh nhìn cái gì vậy?” Một người đàn ông từ trên lầu đi xuống thấy Xuyên Tử Lăng thì dừng bước đứng bên cạnh hắn.
“Phong —– cảnh —–.”
“Ồ? Ở đây khắp nơi đều là phong cảnh, không biết anh xem trọng chỗ nào? Ừ —–, để em đoán một chút, là cô này, là cô đó, hay là cô kia!?”
Lúc nhìn thấy Tần Hiểu Hiểu, thì giật mình há hốc mồm: “Sao cô ta cũng tới?”
Xuyên Tử Lăng nhìn theo tầm mắt hắn, khẽ nheo mắt: “Cậu biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-ba-sung/539642/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.