Edit: Rinnina
Beta: Mặc Doanh
Tần Hiểu Hiểu rơi vào cái ôm có mùi thuốc lá nhàn nhạt, kim đan len trong tay từ một giây khi thấy Nhậm Thiên Dã đã thu vào, tàn nhẫn trong đôi mắt lập tức biến mất không thấy tăm hơi, giống như trở về thành Tần Hiểu Hiểu ban ngày.
“Sợ lắm hả.”
Nhậm Thiên Dã cưng chiều nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn hơi tái nhợt của Tần Hiểu Hiểu, bàn tay nhẹ nhàng vỗ vai trấn an cô, nhanh chóng cởi áo khoác choàng lên người cô.
“Nhậm tổng, tôi…”
Hiểu Hiểu mới vừa mở miệng nói chuyện lại bị Nhậm Thiên Dã dùng một ngón tay chặn lại: “Xuỵt – – đừng nói nhiều, tất cả để tôi giải quyết.”
“Dạ.” Tần Hiểu Hiểu nhu thuận gật đầu, đôi mắt rủ xuống dần hiện ra ánh sáng lạnh không tầm thường.
Người đàn ông vóc người khô quắt đi đến chỗ Nhậm Thiên Dã: “Từ trước đến nay Nhậm tổng không quản chuyện của người khác, sao bây giờ lại bắt đầu xen vào chuyện của tôi vậy?”
“Tuyên thiếu nói đùa, nhưng giờ các người muốn dẫn người phụ nữ của tôi đi, chuyện này cần tôi đồng ý đúng không?!”
Thân hình cao lớn của Nhậm Thiên Dã vững vàng bảo vệ cô gái trong ngực, cảnh cáo nhìn người đàn ông vóc người khô quắt kia.
Người đàn ông bị nhìn chằm chằm thì lui về phía sau một bước, nói: “Thì ra cô Tần là người của Nhâm tổng, chuyện này chỉ là hiểu lầm thôi.”
Ánh mắt như nhìn con mồi của hắn nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhỏ nhắn của Tần Hiểu Hiểu, vung tay lên: “Được rồi, tránh đường hết đi!”
Lúc Nhậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-ba-sung/265193/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.