– Thái tử án binh bất động?
Trần Duy Cẩn ngạc nhiên hỏi lại.
Thanh Phong cung kính đáp:
– Đúng vậy, gia.
Trần Duy Cẩn cau mày suy nghĩ:
– Chuyện này không hợp với tính tình của hắn lắm… Chẳng lẽ, có người chỉ điểm?
– Gia, thuộc hạ nhận được mật báo, Phượng Thành đã xuất hiện.
Lúc này, Trần Duy Cẩn thật sự bất ngờ.
– Lão hồ ly đó đã xuất động rồi sao. Xem ra, thái tử vẫn còn chưa tận số.
– Gia, chúng ta có nên chuẩn bị gì không?
– Không cần. Lão hồ ly Phượng Thành chắc chắn sẽ biết ai mới là người lão cần đối phó. May mắn là Phượng gia chỉ có một Phượng Thành, nếu xuất hiện thêm một Phượng Thành thứ hai, chúng ta sẽ chết chắc.
Thấy Trần Duy Cẩn đang suy nghĩ, Thanh Phong im lặng chờ đợi một bên. Trần Duy Cẩn lẩm bẩm:
– Quả thật… không thể tránh khỏi cuộc phân tranh này sao? Lão hoàng đế rốt cuộc muốn chơi trò gì đây?
Đột ngột, Trần Duy Cẩn ngẩng mặt lên hỏi:
– Bên tam hoàng tử có động tĩnh gì không?
– Bên tam hoàng tử có lẽ rút được kinh nghiệm từ việc của thái tử nên cũng thu bớt hành động của mình, gần đây không gây chuyện lớn nhỏ gì.
Tam hoàng tử Nam Thiên Phong xét ra cũng là một kẻ có tài, mẫu thân của hắn chỉ là một phi tử bình thường lại mất sớm, thế lực ngoại thích không có nên từ lâu đã chiêu dụ quần thần về bên mình. Nhưng đáng tiếc, hắn lại là một kẻ tự cao không biết thu liễm, quá manh động, dụng ý phân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-thanh-hoa/77311/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.