Đến khi Trần Duy Cẩn về phòng mới phát hiện ra chiếc áo choàng hắn khoác cho Tiểu Nguyệt nằm ở dưới đất, còn có cả một ngụm máu bằng băng đang tan ra.
Trái tim Trần Duy Cẩn như bị xé nát, hắn điên cuồng kêu gào mọi người chia ra tìm Tiểu Nguyệt.
Lần này, tìm khắp cả Tuyết sơn cũng không thấy bóng dáng của nàng.
Rốt cuộc, nàng đang ở đâu? Nguyệt Nhi!
Tìm suốt một ngày một đêm, cuối cùng mới phát hiện được Tiểu Nguyệt đang ở trên một chóp núi, bên dưới chính là vực thẩm ngàn trượng.
Tà áo và mái tóc của nàng bị gió từ dưới vực thổi lên mà bay tán loạn, chỉ có điều, bây giờ, mái tóc của nàng không còn là màu đen nữa, mà là một màu trắng thuần khiết.
– Nguyệt Nhi.
Trần Duy Cẩn gọi nàng, nàng cũng không phản ứng.
Lãng Nguyệt cũng xuất hiện, nhìn nàng bây giờ thì kinh ngạc thầm nhủ:
– Đã luyện thành rồi sao?
Tiểu Nguyệt bây giờ đã đạt thành tầng cuối cùng của Hàn Băng Công. Rốt cuộc trong một đêm qua, nàng đã hấp thu bao nhiêu hàn khí?
– Mẫu thân…
– Mẫu thân…
Hai đứa nhỏ cũng đã tới, mọi người níu chúng lại không cho chúng bước tới. Tiếng chúng nó kêu khóc càng lúc càng to.
– Tiểu Nguyệt, vào đây.
Lãng Nguyệt lên tiếng nói, nhưng Tiểu Nguyệt cũng không còn nghe thấy nữa.
Bây giờ, liệu còn ai có thể khiến nàng mở trái tim ra đây?
Noãn Noãn vùng vẫy cắn lấy cánh tay người đang giữ nó, người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-thanh-hoa/2433248/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.