Sau khi Trần Duy Cẩn rời phủ được gần mười ngày thì bất ngờ một đêm, Uy vương phủ bị quân lính bao vây.
– Bắt tất cả lại, không được để xổng!
Hoàn lão đang đùa nghịch với Tiểu Nguyệt, thì có một nô tì hốt hoảng chạy từ ngoài vào bẩm báo:
– Nguy rồi! Nguy rồi! Vương phủ bị bao vây rồi…
Trong mắt Hoàn lão liền hiện ra một tia sắc bén, không còn vẻ đùa cợt thường ngày nữa, lão lập tức ra lệnh cho Thanh Phong:
– Ngươi đi xem chuyện gì xảy ra.
Thanh Phong liền biến mất.
Thấy mọi người loạn thành đoàn, Hoàn lão lên tiếng gắt:
– Các ngươi sợ hãi cái gì? Đây là vương phủ! Không phải nói muốn bắt người là bắt được!
Trong chốc lát, Thanh Phong đã trở lại, nói nhỏ bên tai Hoàn lão. Hoàn lão nghe xong liền tức giận, tay xiết đến mức nổi đầy gân xanh.
– Giỏi cho Phượng Thành. Ngươi là đang ỷ thế hiếp người sao.
Tiểu Nguyệt lo lắng nhìn hai người, chẳng ai nói cho nàng biết chuyện gì đang xảy ra.
Hoàn lão đang tức giận vẫn cố gắng kiềm chế, nhìn sang Tiểu Nguyệt thở dài một hơi, nói với Thanh Phong.
– Ngươi đưa Tiểu Nguyệt đi trước đi.
– Gia gia, sao Tiểu Nguyệt phải đi?
– Tiểu Nguyệt, người xấu đến rồi. Nếu ngươi không đi, sẽ bị người xấu bắt đó. Ngươi không nhớ Cẩn nhi đã bảo ngươi phải nghe lời sao?
Tiểu Nguyệt trần trừ chốc lát cũng gật đầu, nghe theo lão phân phó.
Thanh Phong không nhiều lời, liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-thanh-hoa/2433211/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.