*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
" KHÔNG ...KHÔNG ... "
Hắn không ghét bỏ nàng, hắn cần nàng rất cần nàng, hắn muốn nói hắn yêu nàng không thể không có nàng.
" Thần ..Thần ... chàng không nhìn ta là chàng không còn cần ta nữa phải không? chàng mau nói cho ta biết chàng còn cần ta nữa không? " nàng dùng những câu nói kích động để đánh vào tiềm thức của chàng, ánh mắt chàng trống rỗng không có ý thức nên nàng cần đánh thức được chàng, nàng muốn bù đắp cho những sai lầm của nàng, nàng muốn cùng nam nhân này đi hết quảng đường còn lại.
Không ngoài dự tính ánh mắt ấy dần dần có tiêu cự lại, nàng không khỏi vui mừng
" Thần ... Thần " nàng vui mừng ôm chàng vào lòng, nàng muốn sưởi ấm một phần nào đó sự lạnh giá trong lòng chàng, cho chàng biết nàng không rời xa chàng nữa sẽ mãi bên chàng, lời hứa này là một đời.
" Y nhi ...Y nhi ... có thật là nàng không? " có thật là nàng không, hắn muốn biết đây không phải là mơ mà là thật phải không. Hiện giờ hắn rất tỉnh táo không còn ngu ngốc như trước kia nữa, hắn đã nhớ ra tất cả đã kích lần này đánh thật sâu vào trong tim hắn.
" Phải.... là ta " giọng chàng ấy rất nhỏ lại khàn khàn lại làm cho nàng thật đau lòng.
" Có phải ta nằm mơ rồi phải không? " nhưng sự ấm áp này rất chân thật, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sung-vuong-phi-cuong-si-vuong-gia/1640388/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.