AAA.................
Tại sao ..
Tại sao chứ ...
Nàng đã cho ta hy vọng nhưng tại sao lại tàn nhẫn mang hy vọng nàng cho ta đi mất.
Khi chưa gặp nàng cuộc sống của ta chỉ 2 màu đen trắng đến khi gặp nàng yêu nàng thì cuộc sống này của ta thêm nhiều màu sắc rực rỡ hơn.
Khi đó ta biết cuộc sống này hạnh phúc đến dường nào, ta trao tất cả tình yêu của ta cho nàng không chừa lại thứ gì ta chỉ muốn nàng yêu ta hơn một chút thôi chỉ một chút thôi, ta không cần nàng yêu ta nhiều như ta yêu nàng, khi đó ta đã yêu nàng quá đậm sâu, yêu không lối thoát.
Khi ta bên nhau yêu nhau trao cho nhau những nụ hôn nồng mật, ta đã ảo tưởng cuộc sống tương lai hạnh phúc của hai ta nhưng tại sao..tại sao... nàng lại vô tình rời xa ta, nàng tàn nhẫn nói sau này hai ta như người xa lạ, khi đó tim ta như chết lặng, đau thật sự rất đau lúc đó ta chỉ muốn chết đi.
Không còn hy vọng, không còn ảo tưởng hạnh phúc, tất cả chỉ còn lại chữ không, khi nàng quay đi ta chính thức còn hai bàn tay trắng. Đau đớn, bi thương, vô vọng cho đến tuyệt vọng cùng cực lòng ta dường như đã chết.
Nhưng tại sao nàng lại cho ta những hy vọng, những ảo tưởng hạnh phúc ấy nhưng lại cướp chúng đi một cách tàn nhẫn như vậy, nàng thật sự không còn nhớ những lời hứa hạnh phúc của nàng với ta sao, nàng thật sự quên mất rồi sao.
............................
Y nhi....
Y nhi....Y nhi .... nàng đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sung-vuong-phi-cuong-si-vuong-gia/1640381/chuong-122.html