" Y nhi hứa với ta, cùng nắm tay nhau đi đến suốt đời suốt kiếp được không ? " Nam Cung Hàn Thần hắn suốt đời này chỉ muốn cầm tay của một người đi đến hết con đường người này không phải Hàn Nguyệt Băng Y thì nhất quyết không nắm tay.
Một đời chỉ cần một người là nàng, chỉ duy nhất mình nàng.
" Được, ta hứa với chàng " nhìn vào mắt chàng, nàng biết chàng rất chân thành.
" Nương tử, nương tử , nương tử của ta , ta yêu nàng " muôn vàng từ ngữ cũng không nói hết lòng hắn, hắn yêu nàng yêu rất nhiều.
" Vậy chúng ta làm chuyện khác đi "
Nàng lại quên mất hiện giờ hai người đang trên giường chỉ có một mảnh vải mỏng bên người, nam nhân này lại ........
" Chuyện gì chứ, ta mệnh rồi ngủ thôi ......." nàng nhanh chóng giả vờ nhắm mắt lại ngủ
Tay nam nhân xấu xa này lại làm loạn trong áo nàng, làm cho nàng cũng ngứa ngáy theo
" Nàng ngủ đi còn ta thực hiện một mình cũng được. "
Nhìn nam nhân yêu nghiệt này, nàng muốn tát hắn một cái lên đầu hết sức, một mình hắn hành động nàng còn ngủ được sao, nam nhân xấu xa.
" Chàng......." chưa kịp nói hết lời đã bị nam nhân này chặt môi lại rồi, nụ hôn này không dịu dàng như hằng ngày mà cực kì bá đạo, cướp đoạt từng hơi thở nàng làm nàng cũng chìm đắm vào trong đó, đáp trả lại một cách nhiệt tình.
Một đêm trăng sáng, lại một đêm tình chàng ý thiếp, hạnh phúc ngập tràn.
" Không.... con phải có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sung-vuong-phi-cuong-si-vuong-gia/1640376/chuong-117.html