Nếu trái tim thiếp, bị chàng giam giữ
Thì lưu lạc nơi đất nước trong lòng chàng
Thiếp xuôi theo những đường nét hoa văn trong lòng bàn tay của chàng
Khởi hành theo sự theo đuổi thiếp
Nếu như trên trán nàng, còn vương vấn hai chữ cô đơn
Thì vỗ về khiến núi băng trong lòng nàng hóa thành hồ nước
Ta và chàng phóng khoáng vui đùa đến mơ hồ
Mắt lệ khi cười nhạt nhòa không rõ
Chỉ một ánh mắt mà yêu đã biến thành một loại thiên phú
Trước chàng tim đập có nhiệt độ
Thiếp vì chàng mà lãnh ngộ
Quên đi ngày mai và giá như
Hạnh phúc chính là thỏa mãn đong đầy
Chỉ một ánh mắt mà yêu biến thành một loại thiên phú
Bất giác có thể khiến nàng cười ôm nàng khóc
Ta vì nàng mới có đường đi
Dù cho cách chân trời mấy bước
Ta cũng không để chàng đi
--------( THIÊN PHÚ )--------
" Tiểu thư, Thủy Ưng Thương đã có động tĩnh, mình có nên hành động không " đã đến lúc phải động rồi.
" Hay lắm, cũng đến lúc tính toán thù cũ nợ mới với ta và hắn rồi " ánh mắt Hàn Nguyệt Băng Y lạnh lùng, nàng chưa bao giờ quên trên mình còn mối thù phải trả còn nợ phải tính.
" Y Đông, Y Hạ hai muội về Nguyệt Y cung bắt đầu hành động, ta muốn không một con cá nào lọt lưới, cho dù là nhỏ nhất " nàng không muốn máu chảy nhưng một khi máu đã chảy thì ắt phải thành biển máu, dù có người nói nàng tàn nhẫn, vô tình thì cũng như vậy thôi.
" Chuyện này có nên cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sung-vuong-phi-cuong-si-vuong-gia/1640371/chuong-112.html