" Vương gia , có Thái tử và Tam hoàng tử viếng thăm " Lãnh Phong đứng ngoài phòng thông báo , nhưng tai hắn cứ chăm chú nghe trong phòng có âm thanh của vương gia và vương phi nhà mình không .
" Được , nói hai người họ đợi đi... " hai tên này , lúc nào tới lại không tới , tới ngay lúc hắn cùng nương tử vui vẻ , mặt đen của Nam Cung Hàn Thần còn đen hơn cả đáy nồi .
" Ân , thuộc hạ xin cáo lui " nghe giọng nói của vương gia lưng hắn lạnh cả lên , hắn thầm cầu nguyện cho Thái tử và tam hoàng tử , mong là vương gia sẽ không chỉnh chết hai người đó , tội lỗi tội lỗi .
" Chút ta ăn chút điểm tâm gì đó đi " thấy nam nam nhân mặt đen hơn đáy nồi đó làm cho nụ cười trên khóe môi của Hàn Nguyệt Băng Y càng cao , nam nhân này tức giận cũng đáng yêu vậy sao .
" Ân , nương tử . " thấy nương tử vui vẻ hắn cũng vui theo nàng , vì một nụ cười của mỹ nhân hắn có thể liều mình vào hiểm nguy .
Từ lúc nàng cho hắn biết dung nhan tuyệt sắc này thì nàng cũng chẳng dịch dung nào nữa , nàng cũng muốn cho dung nhan này xuất thế , dù nàng biết đó đẹp đến như thế nào , giờ nàng chỉ lấy tấm lụa mỏng che đi khuôn mặt này , tuy không thấy nhưng cũng không hề che đậy sự quyến rũ , cao quý của nàng làm cho nàng tăng thêm sự thần bí kì ảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sung-vuong-phi-cuong-si-vuong-gia/1640336/chuong-77.html