Chương trước
Chương sau

Thủy Khuynh Thành chết đi , con tim của hắn cũng đã đi theo nàng .

Giờ hắn chỉ có thể sống để bảo vệ tâm can của nàng và hắn .

Nỗi lòng của hắn ai có thể hiểu đây .

" Thành nhi , giờ nàng ở nơi đó , nàng có vui không ? " hiện thực lúc nào cũng tàn nhẫn , Nam Cung Tuyệt hắn từ lúc nàng ra đi đến nay đã 10 năm , mỗi một ngày hắn chịu nỗi thống khổ  tương tư thương nhớ , 10 năm nói dài không dài nói ngắn không ngắn , nhưng đối với hắn 10 năm dài như một thế kỷ , nỗi đau mất đi nàng đã ăn mòn hắn từ tâm hồn đến thể xác , hắn đã không thể chống cự nữa rồi .

Nàng biết không ta ở đây , quyền khuynh thiên hạ nhưng có ai biết lòng ta từng ngày lại đau thêm không cách nào chữa khỏi , nỗi đau thương mất đi nàng hắn đã cố chịu đựng hơn 10 năm đã đến lúc hắn không còn sức lực để chống đỡ nữa rồi .

................................

Đảo Vọng Thiên , tòa thành lớn nhất nằm trung tâm đảo  , nếu như người lần đầu thấy nguyên tòa thành này sẽ vì vẻ hào hoa xa sĩ này mà choáng ngộp , từng đình đài , lầu các đều nói lên sự xa hoa của chủ nó , từng mái ngói đều là làm từ ngọc Lưu Ly , hoa lá toàn là những thứ quý hiếm có tiền khó cầu .

Trong khuôn viên của lâu chủ , hình ảnh người nam nhân đang nhàn hạ uống trà thưởng hoa trong mái đình . Người này là người mà Hàn Nguyệt Băng Y tâm tâm niệm niệm muốn lấy đầu bái tế phụ mẫu Thủy Ưng Thương .

Khuôn mặt như không tuổi , nhìn hắn tưởng chừng thiếu niên hai bảy hai mươi tám tuổi , không mặt trắng xanh , ánh mắt câu hồn đoạt phách , khuôn mặt nhu nhược như một thư sinh tay lắm chân bùn , nhưng người này quả thực là Thủy Ưng Thương đảo chủ đảo Vọng Thiên nghe danh ai cũng khiêm nhượng ba phần .

" Hắc Lang , Thanh nhi lại phiền ngươi làm gì nữa sao ? " giọng nói nhẹ nhàng , nhưng làm người ta lạnh cả sống lưng của Thủy Ưng Thương .

" Vâng , đảo chủ ... " Hắc Lang này nghe tên giống  như một loài thú hoang dã là báo đen nhưng hắn là người không phải là báo .

" Thanh nhi muốn ngươi làm gì ? " 

" Tiểu thư , muốn thuộc hạ giết một người " Hắc Lang quỳ trước mặt nam nhân tưởng chừng như trích tiên trước mặt .

Tuy người nam nhân này tuổi chừng hơn tứ tuần như khuôn mặt lại không như vậy , khuôn mặt rất trẻ tưởng chừng thiếu niên anh tuấn 20 mấy tuổi .

" Khiến nó phải kêu đích thân ngươi ra tay , người này thật không đơn giản . " nụ cười thản nhiên nhẹ nhàng như gió xuân ấy tưởng chừng như vô hại ai ngờ được nụ cười ấy đã lấy mạng biết bao nhiêu người .

" Ngươi cứ làm theo lời nó đi ! " 

" Vâng , đảo chủ " Hắc Lang như một cơn gió biến mất không thấy .

( Hắc Lang , thuộc hạ đắc lực bên người Thủy Ưng Thương , võ công thuộc hàng cao thủ tính tình âm độc , xảo trá nhưng rất trung thành với Thủy Ưng Thương nhưng hắn lại có tư tâm với tiểu thư của mình ).

Hắn cũng nên ra ngoài xem tình hình hiện giờ đã là thiên hạ của ai .

Thiên hạ này ai có thể so với thế lực hiện giờ của hắn , nếu có hắn không ngại dùng mọi thủ đoạn diệt trừ đối phương .

Hắn cũng có nghĩ làm chủ Đại lục này nhưng có câu " Thiên ngoại hữu thiên , nhân ngoại hữu nhân " nên hắn không vì sự tham lam nhất thời quỷ đi cơ nghiệp mà hắn dùng thủ đoạn để cướp đoạt của người huynh đệ kết nghĩa của hắn .

Nhưng hắn không hối hận , vì mục đích bất buộc phải vô tình , dù phụ cả thiên hạ mà đạt được mục đích thì hắn cũng sẽ làm chứ đừng nói đến người huynh kết nghĩa không máu mủ ruột rà .

..............

Trong phủ Hàn Vương , Hàn Nguyệt viện , khuôn viên thơ mộng hữu tình , từng hàng Thanh trúc vươn mình xanh tươi , những khóm qua khoe nhau nở rộ , cảnh đẹp người lại đẹp không kém , trong phòng lại một mảnh mập mờ làm người đỏ mặt thẹn thùng .

Hai người một nam một nữ , nữ nhân ngồi trên chân nam nhân còn người nam nhân thì một tay ôm eo một tay nâng ót của nàng , hai người môi lưỡi dao hòa , trao cho nhau nụ hôn nồng nàn dịu dàng hay mãnh liệt dây dưa , nụ hôn kết thúc nam nhân ôm càng chặc hơn nữ nhân của mình vào trong lồng ngực rắn chắc , hắn cảm thấy hiện giờ hắn là người hạnh phúc phúc nhất thiên hạ này .

Hai người này đâu ai khác là Nam Cung Hàn Thần và Hàn Nguyệt Băng Y .

" Thần , ta muốn ra ngoài dạo " giọng nói nũng nịu của nữ nhân trong lòng vang lên , làm cho hắn không khỏi mềm lòng , chỉ cần nàng muốn hắn nhất định sẽ cho nhưng hắn thật sự không muốn cho người khác nhìn thấy nàng , hắn thật sự không muốn .

" Thần , ta muốn đi dạo kinh thành " nàng tới đây hai ba ngày rồi mà không được đi dạo gì hết , nàng sắp mọc rễ trên người luôn rồi .

" Được , nhưng nàng hứa phải về trước trời tối đó nhak " không nỡ làm người yêu buồn hắn cũng phải bấm bụng đáp ứng .

" Ta biết Thần tốt với ta nhất mà " nàng mừng rỡ thưởng cho người nào đó một nụ hôn lên môi . Nụ hôn của nàng đã làm cho hắn như điện giật , tâm tình ngứa ngáy , hắn muốn hóa thành sói ngay bây giờ làm thịt một con cừu non trước mặt .

Nữ nhân này làm cho hắn tâm tư rối loạn .

Trời định nàng là khắc tinh cả cuộc đời này của hắn .
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.