“Tôi nghĩ phải dọn ra ngoài.” Trong điện thoại, Phỉ không kiên nhẫn quát: “Giúp tôi tìm phòng ở!”
Người cùng hắn nói chuyện, chính là một trong những bác sĩ tham dự thực nghiệm năm đó, hiện tại công việc chủ yếu là thuyết phục Phương Tý Thần quay trở lại, ông phải động não suy nghĩ vì phúc lợi của chính phủ, nhưng mà Phương Tý Thần chán ghét cuộc sống như vậy hắn muốn dùng hai tay để kiếm tiền, trải qua một cuộc sống bình thường.
Mà lúc này, hắn còn kiêm luôn chức vụ bảo mẫu.
“Ác... ngươi cùng Phương Tý Thần đã xảy ra chuyện gì a?” Đầu bên kia điện thoại tỏ ra rất thân thiết. chính là Phỉ vẫn không thấy cảm kích.
“Tử lão nhân! Không phải chuyện của ông! Rốt cuộc có tìm giúp tôi không?” khẩu khí của Phỉ ác liệt tới cực điểm, nhưng mà người kia tựa hồ như đã quen.
“Phỉ... ngươi muốn ra ngoài... là không có khả năng a.” Lưu Kiên Quyết Sơn cười nhẹ, nói rõ ràng với Phỉ.”Chỉ có Tý Thần mới có thể hảo hảo quản ngươi, hơn nữa hắn là ba ba ngươi...”
“Câm miệng!” Đột nhiên rống to một tiếng, làm người bên kia điện thoại hoảng sợ. Không biết vì cái gì, hắn chính là thực chán ghét nghe đến cái danh từ đó.”Nói lại lần nữa xem thử!” ngữ khí lạnh lùng, làm cho Lưu Kiên Quyết Sơn thở dài một hơi. Muốn làm gì, phụ tử hai người đều là một cái dạng.
“Ngươi hảo hảo ở chung với Tý Thần đi.” Dù sao... vẫn là cùng huyết thống. Tuy rằng không rõ ràng lắm đã phát sinh chuyện gì, nhưng Lưu Kiên Quyết Sơn không để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac/185456/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.