Phảng phất, đã có thể đoán được cuộc sống phía trước đầy bi thảm, rơi xuống trên người Phương Tý Thần.
Ai... Vì cái gì số mình hảo khổ a!?
“Anh có khỏe không? Tiền bối...?” Thanh âm đánh gãy suy nghĩ của Phương Tý Thần, giọng nói nhắc nhở bản thân anh đang ở công ty.
Thật đáng ghét a? Chính mình còn trẻ như vậy đã bị gọi là tiền bối.........
Bất quá không có biện pháp, tiểu muội vừa gọi ta là tiền bối là người mới vào gần đây, đối nàng mà nói, bất luận kẻ nào đều là tiền bối.
“Tôi không sao... Ân, cô muốn tìm tôi sao?” Không muốn nhưng cũng phải cười, càng tăng thêm vài phần phiền não. ngày thứ hai tốt đẹp này, không nên làm tâm trạng tốt đẹp của mình tan biến.
“Ân, ta... Đây là tài liệu dự án mới...” Nàng có chút ý tứ không tốt.”Quản lí nói hy vọng ngài có thể xem một chút... Còn có... thỉnh ngài chỉnh lí!” Nàng nhanh chóng nói câu công đạo cuối cùng, vội vàng chạy đi, biến mất ở chỗ rẽ.
Gì a?
Phương Tý Thần thật không hiểu tâm ý của tiểu hài nữ này, chỉ cảm thấy nàng đối với mình có thái độ là lạ, còn chưa hiểu được là chuyện gì.
Kỳ thật đây cũng không phải là lần đầu tiên, chính là Phương Tý Thần quá trì độn, chỉ cần có nữ sinh đối tốt với anh, anh liền không muốn làm rõ tình huống. Ai... không phải là đơn thuần, mà là ngốc?
Bất quá mà nói thẳng ra, lấy khuôn mặt làm nữ nhân khuynh đảo của Phương Tý Thần, hơn nữa một bộ dáng mê hoặc vô hại tươi cười,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac/185448/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.