Ngày kế tiếp, hai người lại giống như lúc trước, Phỉ không hề đối anh làm chuyện gì không tốt, Phương Tý Thần cũng tận lực về sớm nấu cơm, trên bàn cơm lại có hai người. Chính là hai người đều biết, sự tình sẽ không dễ dàng kết thúc như vậy.
Phỉ đối với anh cũng trở nên thân hơn rất nhiều, ánh mắt cũng khác trước kia. Điều này làm cho Phương Tý Thần cảm thấy thực mê hoặc, anh rõ ràng là không thể nhận đoạn tình cảm này, nhưng mà dạo gần đây khi có Phỉ bên cạnh anh cảm thấy thực an tâm.
Đương nhiên là Phỉ vẫn là không làm việc cho đàng hoàng, tuy rằng ngẫu nhiên sẽ đến phòng thí nghiệm, nhưng phần lớn thời gian đều ở nhà?? Để chờ ăn cơm.
Nghĩ đến hắn, Phương Tý Thần lại kìm lòng không đậu thở dài.
“Uy! Lão nhân!” Nghe thanh âm đó, Lưu Kiên Quyết Sơn liền biết là Phỉ. Hắn không thể che dấu mà thở dài, nghĩ chính mình cũng là tiền bối là lão nhân trong giới khoa học, hiện tại cư nhiên bị một thiên tài trẻ tuổi trong giới khoa học gọi là” lão nhân”, ai ~ thật sự là... Nhưng mà mình cũng không có biện pháp, ai kêu Phỉ làm được nghiên cứu khiến người người bội phục a?
“A, là Phỉ a...” Lưu Kiên Quyết Sơn tận lực dùng ngữ khí hòa ái dễ gần mà nói chuyện, dù sao Phỉ rất ít khi chủ động liên lạc với ông, hắn cùng ba ba hắn đều là một dạng!”Sao vậy a, có chuyện gì? ngươi cùng Tý Thần cãi nhau sao?”
“Không có, không cùng hắn cãi nhau.” Vẻ lạnh lùng của Phỉ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac/1493845/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.