(Hỏa trư phi thiên: heo lửa bay)
Phủi phủi thảm cỏ cũng chỉ thấy mấy con côn trùng nhảy ra ngoài, bóng dáng một viên thuốc cũng không thấy, chẳng lẽ mọc cánh bay đi?
Hai người vừa rồi đều hết sức chuyên chú, chẳng lẽ?
Mộc Bạch Ly nhìn xung quanh, “Mễ Đa!” Dưới ánh trăng trông về phía xa, tu vi tăng lên nên tầm mắt của nàng nhìn càng rõ ràng. Cho dù là ban đêm dưới ánh trăng nhàn nhạt, phân biệt được rõ ràng cảnh sắc, nhưng không thấy thân ảnh màu hồng đâu.
Lại chuyển đến rừng hoa đào, Mễ Đa đang ngủ say sưa dưới tàng cây đào, ách, còn có Viên Thịt.”Mễ Đa, Mễ Đa!” Nàng kêu hai tiếng không có phản ứng, duỗi ngón tay định chạm vào lại bị Thanh Phạm kéo lại, Bạch Ly nghi ngờ quay đầu lại, “Sư phụ, sao vậy?”
“Đừng động bọn chúng! Ngươi còn dư lại hai viên đan dược sợ là bị hai đứa này ăn hết!”
“A? Làm sao bây giờ?” Mộc Bạch Ly gấp gáp.
“Đừng lo lắng, bọn chúng cũng sẽ tăng tu vi, chẳng qua là hiện tại sư phụ không còn tinh lực xem thử bọn chúng, về phần ngươi!” Thanh Phạm cúi đầu liếc mắt nhìn Bạch Ly, “Tuy là Nguyên Anh tiền kỳ nhưng còn xảy ra chuyện gì cũng không thể biết trước, đừng cho chúng nó làm loạn thêm!” Thấy Mộc Bạch Ly vẫn đứng đó không nhúc nhích, Thanh Phạm nhẹ nhàng cầm đuôi sam của nàng kéo về phía sau, “Đi!”
“Nhưng bọn nó vẫn nằm ở nơi này?”
“Nếu bọn chúng lựa chọn nơi này chắc hẳn nơi này hơn hẳn những chỗ khác, Linh Thú rất thông minh!” Tạm ngừng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-yeu-tien/1463039/quyen-2-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.