Edit: Tiểu Dung
Beta: Ụt Ác Từ Pé
Ngày hôm sau, sau khi ăn sáng liền đem chuyện này nói cho mọi người, quyết định một thân một mình đi. Bốn người vừa nghe, ào ào đòi theo ẩn thân bảo hộ ở phía sau.
Vân Hiểu Nguyệt nghĩ, thành chủ ào ào lấy bản đồ ra, cẩn thận nghiên cứu một phen, sắp xếp xong xuôi, hướng “Lưu hương các” mà đi.
“Lưu hương các” cùng “Tiên gia cư” tựa như trời nam đất bắc, ở con phố hẻo lánh, tuy rằng đã là buổi trưa, nhưng người dùng bữa cũng chẳng nhiều, đường lớn ít ỏi vài quán, người ra vào vừa xem là hiểu ngay, theo sự hướng dẫn nhiệt tình của tiểu nhị mà đi đến phòng chữ thiên thứ nhất, Vân Hiểu Nguyệt cảm thấy đối thủ có cách suy nghĩ thật kín đáo, sinh ra một chút hưng trí nhè nhẹ.
“Khách quan, mời người vào!”
Đứng ở cửa gian sương phòng, tiểu nhị cung kính nói.
” Phòng này của hắn có ai không?”
“Không có!”
“Ngươi đi xuống đi, không có phân phó gì không cần đi lên!”
Tùy tay ném qua bạc vụn, Vân Hiểu Nguyệt phân phó.
“Vâng!”
Ngước mắt mỉm cười, Vân Hiểu Nguyệt nhấc tay đẩy cửa phòng ra, chậm rãi tiến vào, bên trong không có ai, nàng đã sớm biết, vòng qua bình phong tinh mĩ, Vân Hiểu Nguyệt kinh ngạc thấy cái bàn lớn gỗ lim khắc hoa, lẳng lặng một bó dùng tơ hồng tết tóc buộc lại nằm đó, phía dưới đang đè nặng một phong thư.
Bước nhanh tiến lên cầm lấy sợi tóc, mùi nhàn nhạt quen thuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-yeu-phi/2097843/quyen-2-chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.