Edit: Tiểu Dung
Beta: Ụt Ủn Ỉn Béo Ú
Tâm nhè nhẹ có nỗi khổ riêng, miệng vết thương đã khép lại, phảng phất như lại bị chạm vào.
‘ Vì sao, vì sao ta lại khó có thể bỏ qua như vậy? Đại ca đã về đến bên cạnh ta, ta có nhiều người yêu ta như vậy, ta có thể tha thứ cho Huyền Dạ, vì sao duy chỉ có hắn là không có biện pháp tha thứ, vì sao vậy? ‘
Lòng rất loạn, không mục đích bay vút đi, thẳng đến trước mắt đột nhiên xuất hiện thân cây khổng lồ, Vân Hiểu Nguyệt mới giựt mình thấy bản thân rối loạn trong lòng, tay đẩy ra, hướng về sau, vội vàng tiến công chạy thẳng vào trong lòng Câu Hồn.
“Nguyệt Nhi, Nguyệt Nhi, nàng đừng làm ta sợ, nàng không có chuyện gì đúng không, đều là tiểu tử thúi kia mang đến thương tâm cho nàng, ta đây phải đi làm thịt hắn!”
Một tay ôm Vân Hiểu Nguyệt vào trong ngực, Câu Hồn hung hăng nói.
“Nguyệt Nhi…”
“Nguyệt Nhi…”
“Nguyệt Nhi…”
Ba người mang theo thanh âm lo lắng vang lên, Tư Đồ Viễn, Bạch Diệp cùng Bạch Bằng Triển trước sau đuổi tới, bay xuống ở bên cạnh bọn họ, lo lắng khẽ gọi:
“Ta không sao!”
Tâm nàng càng thêm ấm áp, nhu tình, chậm rãi hiện lên, chôn ở trong lòng Câu Hồn, Vân Hiểu Nguyệt nhẹ nhàng trả lời, ngẩng đầu cho bọn hắn một nụ cười sáng lạn.
“Nguyệt Nhi, vô luận nàng muốn làm gì, chúng ta giúp nàng, chỉ cần nàng vui là được!”
Tư Đồ Viễn lo lắng nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-yeu-phi/2097841/quyen-2-chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.