Edit: Tiểu Dung
Beta: Ụt Ủn Ỉn Béo Ú
“Hồng nhi…”
Bạch Nghiêu yên lặng nhìn Hoàng Hậu sắc mặt trắng bệch, trong mắt toát ra đau ý thật sâu, nhắm mắt lại, chợt ánh mắt như đao phong nhìn Chu Dũng cùng Tôn Thừa tướng.
” Hoàng nhi của Trẫm, ai cũng có thể tùy tiện giam giữ sao?”
“Hoàng Thượng, vi thần không dám, vi thần cho rằng… Hoàng Thượng không có việc gì là tốt rồi, thật tốt quá!”
Tôn Thừa tướng ngẩn ra, lập tức quỳ xuống mà nước mắt rơi như mưa, cả người run rẩy nói.
“Hoàng Thượng long thể khoẻ mạnh, quả thật phúc của Bạch Hổ, Đại Điện Hạ, vừa rồi đã đắc tội, “vạn vọng hải hàm”024!”
Chu Dũng thấy chuyện không ổn, vội vàng quỳ xuống giọng áy náy nói, một bàn tay đặt ở sau lưng, giống như vô tình làm một cái động tác cầm quyền.
Vân Hiểu Nguyệt luôn luôn chú ý nên lập tức phản ứng kịp, tay khẽ nhấc, ngân châm vút bay dốc toàn lực ngăn cản việc Lưu Hân Mai thúc dục mẫu cổ.
Tử cổ chết, mẫu cổ bị thương tổn, người mang tử cổ sẽ chết theo, nhưng là người nuôi mẫu cổ nhiều lắm thương tổn nguyên khí thật nhiều chứ không chết, hai người muốn hủy tử cổ, làm Bạch Nghiêu tức khắc bị mất mạng, Vân Hiểu Nguyệt làm sao có thể để cho bọn họ đạt được ý nguyện?
“Phải không?”
Trong mắt lóe ra hàn ý, Bạch Nghiêu dừng một chút, đột nhiên cười nói:
“Hiểu lầm mà thôi, nếu Trẫm không có việc gì, chư vị cứ tiếp tục uống rượu, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-yeu-phi/2097837/quyen-2-chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.