Phòng rất lớn, người cũng rất nhiều, Huyền Kha, Bạch Bằng Triển, còn có Bạch Nhật Tưởng, đương nhiên, còn có người hầu của Huyền Dạ muốn tùy lúc có thể trợ giúp.
“Nếu muốn ở chỗ này nhìn ta cứu người, như vậy, mong tuân thủ quy củ của ta, vô luận phát sinh trạng huống gì, không có mệnh lệnh của ta, không cần động, cũng không nên tới gần ta, nếu không tự gánh lấy hậu quả, biết chưa?”
Đứng cạnh cửa sổ, nhìn Huyền Kha cùng Bạch Nhật Tưởng, Vân Hiểu Nguyệt lạnh lùng nói.
“Hảo!”
Huyền Kha lập tức đáp ứng, mắt quyến rũ lẳng lặng dừng ở mặt Vân Hiểu Nguyệt tuyệt mỹ đang tắm rửa dưới ánh mặt trời, một tia si mê hiện lên, lập tức khôi phục lại trong suốt sạch sẽ, cười rộ lên.
“Hừ!”
Bạch Nhật Tưởng vì bảo hộ hình tượng Hoàng tử của hắn, cũng nghiêm chỉnh, chẳng qua hung hăng lườm nàng một cái, ra vẻ là ngầm cho phép.
“Được rồi, bắt đầu đi!”
Khẽ gật đầu, mấy người Huyền Nhất lập tức đem Huyền Dạ cả người cắm đầy ngân châm ôm lấy, nhẹ nhàng bỏ vào thùng gỗ lớn, rồi tách nhau đứng ở vị trí mà Vân Hiểu Nguyệt trước đó chỉ định mà vận khí bảo vệ.
Theo dược thảo không ngừng bỏ vào, nước dần dần bắt đầu biến thành màu xám, bưng lên một chén thuốc kịch độc đã được chuẩn bị sẵn, nhìn sâu Huyền Dạ sắc mặt như tro tàn, cắn cắn môi, Vân Hiểu Nguyệt mở miệng của hắn, không chút do dự đem chén thuốc toàn bộ rót vào, sau đó tay để ở tâm mạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-yeu-phi/2097812/quyen-2-chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.