Bên trong phòng thật yên tĩnh. Câu Hồn nằm trên giường, ngủ thật ngoan. Ánh mặt trời từ cửa sổ chiếu vào mặt hắn, càng lộ ra da thịt như tuyết, những điểm đỏ đã nhạt đi, xem ra dược thảo đã phát huy tác dụng.
Có thể là vì mệt cả buổi tối nên Vân Hiểu Nguyệt đến gần hắn cũng không biết. Ngồi bên giường, nàng chậm rãi đánh giá, nhìn thế này cũng thấy Yêu Hồ này thật sự xinh đẹp!
Lông mi dài uốn cong, làn da phấn nộn nhìn không giống một cao thủ võ lâm, tựa như một tiểu thụ, hắc hắc, nhìn muốn sờ một chút!
Tay nhẹ nhàng sờ hắn, không dự đoán được là tay chưa kịp đụng tới thì eo đã bị kéo lại, chốc lát liền tiến vào ngực hắn.
” Thế nào? Có phải phát hiện ra ta lớn lên rất đẹp, muốn ăn đậu hũ của ta? ”
Câu Hồn vùi mặt vào tóc nàng ngửi lấy, thoả mãn than một tiếng, hỏi.
” Tính cảnh giác thật cao a, vậy sao vừa rồi chàng không mở mắt? ”
Vân Hiểu Nguyệt không từ chối, ngẩng đầu phản bác.
” Ta biết là nàng, bước chân của nàng ta quen rồi. Nguyệt, nàng lại đi nhìn tiểu tử thúi kia sao? Không biết hắn có cái gì tốt lại khiến nàng nhớ thương hắn.
Ta mặc kệ, bây giờ nàng là của ta, ta không cho nàng đi gặp hắn. ”
Kéo tay nàng, Câu Hồn lại bắt đầu ăn dấm chua.
” Này này này, nói sai rồi, hẳn phải là chàng là người của ta. Về phần Viễn, còn đang xem xét a! ”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-yeu-phi/2097791/quyen-2-chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.