” Vân ca ca, con bướm kia thật đẹp, đúng không? “” Vân ca ca, con bướm kia thật đẹp, đúng không? ”
” Woa, hoa nhỏ này đẹp quá, Vân ca ca lấy một hoa cho ta được không? ”
” Haha, chuột Tiểu Tùng thật đáng yêu, Vân ca ca, bắt lấy nó, nhanh một chút, huhu, nó trốn mất rồi, Hoả Nhi thật thương tâm! ”
…………………………..
Câu Hồn đáng chết, giả thành nam hài theo dọc đường đi khóc lóc kể lể đủ chuyện. Lại còn cố ý giả ngốc nói lung tung kiến mọi người xung quanh đều cảm thấy hắn là tiểu hài tử chưa nhìn thấu đời.
Vân Hiểu Nguyệt nghe được mà đầu đầy hắc tuyết, hận không thể liền đâm chết hắn. Nhưng mà nàng sẽ không làm như vậy, nàng biết võ công của Câu Hồn rất cao, hơn nữa trước đây Phong Tuyệt từng nói cách làm việc của hắn rất quỷ dị.
Là một người vừa chính vừa tà khiến người ta nhìn không thấu được hắn. Cho dù nàng không sợ hắn nhưng nàng cũng không muốn vì nàng mà hại đến bọn người Bạch Bằng Triển a!
Hơn nữa những người này ngoại trừ nàng ra, đều không phải là đối thủ của hắn. Nhưng vì lần trước bị thương nên mạch nhâm đốc bị tắc nghẽn, phải từ từ mới khai thông được.
Đã vậy Tư Đồ Viễn lại còn đang ở trong tay hắn. Nhiều nguyên nhân như vậy nên nàng đành phải —- Nhẫn!
” Vân ca ca, người làm sao lại không nói chuyện với ta? Hoả Nhi lẩm bẩm một mình mệt chết đi được.
Vân ca ca, người lớn lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-yeu-phi/2097784/quyen-2-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.