” Huyên nhi? ”
Vân Hiểu Nguyệt chớp chớp mắt, có chút không thể tinh, kinh ngạc khẽ gọi.
Không chú ý tơi Phong Tú Nhi trước mắt, mà là một tiểu mỹ nhân mặc lam y đầu tóc chải chuốt đứng bên cạnh.
Thứ làm cho Vân Hiểu Nguyệt tập trung nhất chính là: mi, mắt, nụ cười ngọt ngào, đến cả má lúm đồng tiền đều hiện lên rõ ràng là giống bộ dạng Huyên nhi như đúc.
” Ta là Phí Kiều Kiều, ra mắt công tử! ”
Bị Vân Hiểu Nguyệt chằm chằm nhìn vào, khiến cho Phí Kiều Kiều lập tức đỏ ửng khuôn mặt, kho người thi lễ.
Quả nhiên là nhỏ bé và yếu ớt xinh đẹp, duyên dáng mà yêu kiều.
Sau khi Vân Hiểu Nguyệt kịp phản ứng thì nàng nhận ra, nàng kia không phải là Huyên nhi mà chỉ là một nữ tử xa lạ có dáng dấp của Huyên nhi mà thôi.
” Phí cô nương khách khí rồi, vừa rồi nhìn thấy cô nương rất giống một vị cố nhân của ta nên có chút thất thố, mong cô nương thứ lỗi. ”
Thu lại tâm thần rối loạn, Vân Hiểu Nguyệt ôm quyền hữu lễ nói.
” Nghe tên hình như là một vị nữ tử, có thể làm cho công tử đây như thế khắc khoải, cô nương ấy thật sự là hạnh phúc. ”
Phí Kiều Kiều nao nao, vô vạn phiền muộn hỏi.
” Đúng vậy a, tại hạ vĩnh viễn lưu lại nàng trong ký ức. ”
Ánh mắt Vân Hiểu Nguyệt buồn bã, bộ dạng Huyên nhi thê thảm hiện ngay trước mắt, tâm tình cũng dần lắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-yeu-phi/2097763/quyen-2-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.