“Hoàng huynh, rốt cuộc huynh phải ép buộctới khi nào? Huynh có biết hay không, hiện tại văn võ cả triều ai nấy lòng ngườihoảng sợ, mục đích huynh chèn ép phe phái của Hoàng hậu là gì? Không phải huynhtừng nói, phải lợi dụng họ để đoạt lại binh quyền trong tay Vân tướng sao, vìsao lại dẫn tới cục diện ngày càng hỗn loạn như hiện tại? Hoàng huynh, rốt cuộchuynh đang chơi trò gì?” Tại Ngự Thư Phòng, sau vài ngày ấm ức ở nhà, Tần Vũ biếtđược tin tức Hoàng hậu bị tống Thiên lao, rốt cục nhịn không được, liền chạy đếnđây chất vấn.
“Chơi? Ha ha… từ này của Vũ đệ quả là tinhdiệu! Trẫm chính là đang chơi, chơi trò một hòn đá ném hai con chim, bắtbách quan phải hàng phục!” Miễn cưỡng tựa vào lưng ghế, Tần Ngạo tà tứ cười lớn.
“Hoàng huynh, sao huynh lại biến thành nhưvậy? Cho dù là huynh muốn trừ họa lớn cũng không thể lợi dụng những nữ tử đángthương đó! Hoàng hậu tuy rằng ghen tị, nhưng không muốn giết Hoàng tử, lại làhuynh làm, đúng không?”
“Tần Vũ, đệ đưa ngọc bội cho Nhược Điệp,Trẫm đã nhịn. Đệ bảo Trẫm giữ mạng lại cho nàng, Trẫm cũng đã làm theo. Đệ cònmuốn thế nào? Bảo vệ nàng, biện pháp tốt nhất là biến nàng thành người đệ nhấttrong Hậu cung, không phải sao? Chưa kể, phụ thân Tiếu Ngự Sử của Hoàng hậucũng là hạng người giống Vân tướng, đều là những kẻ kiêu ngạo ương ngạnh, ỷ vàothân phận nguyên lão mà không coi Trẫm ra gì. Điều Trẫm muốn là nhất thốngThiên hạ, bọn họ năm lần bảy lượt không chịu giao lại binh quyền, cản trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-sac-yeu-phi/2097742/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.